Dõi theo… như vốn sẵn Vô Tận Không mãi trong tất cả…

Tất cả đều thụ cảm mà dụng chung từng Lẽ Nhiêng, từng ngôn từ được tỏa thông từ Sư Phụ Trần Thanh Nghị. Bạn nhất nhất dõi theo và luôn sát sao từng diễn tiến các hoạt động như thể lan tỏa Vô Tận Không. Vì “Trong “Chúng” đã có Ta” như vốn sẵn Vô Tận Không mãi trong tất cả…

 

Gửi bình luận

Tại sao trứng gà chỉ có lòng trắng và lòng đỏ nhưng lại hình thành được con gà?

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Câu chuyện ba lô và tâm thế của Ta

Câu hỏi: Trong ba lô và cả cái ba lô nhằm phục vụ cho Ta nhưng chính nó làm khổ Ta trước tiên. Ta không thể không đem nhưng nên hiểu thế nào?! Liệu chăng Ta nên thoát Mình khỏi chiếc ba lô???

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Câu chuyện tô hủ tiếu

2 Cha Con trong quán hủ tiếu.

Con: Ba ơi Ba không thích ăn thịt ạ?

Ba: Ba thích chứ! Nhưng chút nữa ăn xong hủ tiếu thì Ba ăn sau đó Con.

Con: Ủa??? Sao kỳ vậy Ba? Ba ăn chung cho ngon, như Con nè!

Ba: Thôi, chút Ba ăn cũng được.

 

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

 

Gửi bình luận

Tại sao trọng tài lại sử dụng đồng xu để các đội chọn sân trong các trận bóng đá???

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Câu chuyện bong bóng

Bong Bóng: Sao ở ngoài kia có vô tận không khí mà Mình chỉ gom vào được có nhiêu đây vậy?

Vô Tận: Kaka! Bong bóng với cái định đặt mà không hoà vào Tạo Hoá nên vậy!

Câu hỏi: Vậy Lẽ Nhiêng gì ẩn tàng trong quả bóng xinh xắn rất đỗi bình thường ấy?

 

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Câu chuyện múc muỗng ớt

Hai người bạn cùng vào một quán bánh canh, khi thức ăn đến Bạn A múc ngay một muỗng ớt thật to cho vào tô mình và không quên múc một muỗng ớt đầy vun cho vào tô Bạn B. B thảng thốt nhìn A và nói thật to:

B: Tao không biết ăn ớt.

A: Thì vớt ra, vậy mà cũng làm to chuyện.

B: Ồ, Mày có biết Tao đang rất đói và vì muỗng ớt này, Tao có thể không ăn được và tụt đường huyết mà xỉu không?

A: Gì nghiêm trọng vậy?

B: Rất nghiêm trọng. Mày thử nghĩ xem nhé, Tao xỉu sẽ không đi rước Con được chiều nay, Chồng thì đang đi làm xa, giờ mà gọi điện kêu về rước Con là lớn chuyện nữa, rồi vợ chồng Tao gây gổ, mà nếu không ai chịu nhường ai, trong lúc tức giận Chồng bỏ đi ra ngoài rồi chẳng may gặp chuyện gì đó. Lúc đó Mày còn thấy hành động múc muỗng ớt này đơn giản nữa không.

A: Tao… Tao… chưa nghĩ đến vậy! Hic.

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Câu chuyện nuốt thức ăn qua cổ

Mỗi ngày Mình đều ăn rất nhiều thức ăn vào cơ thể, có người còn cẩn trọng lựa chọn thực phẩm thật sạch, kỳ công chế biến đủ kiểu. Mình quyết định cái Mình muốn ăn, ăn giờ nào, ăn bao nhiêu… nhưng khi thức ăn được nuốt qua khỏi cổ, Mình có còn giữ quyền kiểm soát và quyết định nữa không?

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Câu chuyện “Oẳn tù tì”

Một trò chơi vô cùng quen thuộc mà hầu như Ai cũng biết đó là “Oẳn tù tì”. Thế nhưng sự biến hợp ngẫu nhiêng lúc Ta đưa ra nào là kéo, búa, bao thì có phải hoàn toàn là do Ta chủ ý hay không? Sao có lúc trong đầu Ta suy nghĩ chọn cái này để ra khi “Oẳn tù tì” nhưng lại chìa ra 1 cái khác hoàn toàn!

Sao kỳ lạ vậy? Rồi chưa kể điều gì làm Ta và đối tượng chấp nhận cái kết quả “Oẳn tù tì” đó???

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Ném một quả banh vào tường và Bạn nhận lại gì?…

Mọi người thường mặc định Họ sẽ nhận lại những gì Họ đã làm, những sự hồi đáp như cái Họ muốn. Nhưng liệu mọi việc sẽ xảy ra theo ý muốn của Họ hay còn có điều gì khác chi phối? Bạn hãy thử ném quả banh vào tường và xem nó có luôn phản hồi về đúng Bạn không? Hay điều gì sẽ xảy ra?

Những mặc định của Ta sẽ mãi theo Ta chứ diễn biến trong Tạo Hoá thì diễn tiến muôn trùng…

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận

Nhất… Hơn…

A: Bạn không còn thương cô vợ 1 à?
B: Tôi thương cô vợ 1 nhất!
A: Vậy Bạn có thêm cô vợ 2 làm chi nữa?!
B: Khổ thân…Tôi thương cô vợ 2 hơn.

Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…

Gửi bình luận