Cha Mẹ là người sinh Con ra, nuôi dưỡng cho Con trưởng thành, nhưng Người cho Con sự thấu hiểu về cái Lẽ Nhiêng mà vốn hằng hữu, không ai khác đó chính là Sư Phụ Trần Thanh Nghị… Người khai hóa cho chúng con biết được thế nào là Tạo Hóa, đưa chúng con ra khỏi những vũng lầy tâm thức, mà thấu chạm đến vùng trời Tạo Hóa vô tận. Chúng con như tháo bỏ được những đôi chân như mang đầy chì, những định đặt và huân tập trong từng tế bào não dường như bị xóa tan bởi những Nhiêng Lý mà Sư Phụ truyền dạy, cuộc đời này bỗng hóa Như Nhiêng đến lạ, từ khi được là Đệ Tử của Sư Phụ… Người là Tạo Hóa, hóa thân nơi thực tại này, những việc Người làm để lan tỏa Nhiêng Lý cho tất cả, quả thật không có gì có thể so sánh được sự vĩ đại đó, chỉ có thể là Tạo Hóa mới có thể sẻ chia vô tận đến thế… Tâm thức được trui rèn qua năm tháng, tiềm thức được gọt giũa sâu hơn. Chưa bao giờ Con thấy thân tâm này nhẹ tênh đến thế, mặc dù cuộc sống còn rất nhiều khó khăn và áp lực. Ngàn lời cũng không thể kể hết sự vĩ nhiêng mà Người đã sẻ chia ở đời này và cả về sau. Người là Tạo Hóa trong Con và tất cả… Chúng con sâu sắc thành kính tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị. (Thiềng Giả Vô Tận Không… Khoa Khải Không… Nguyễn Đăng Khoa)
Vậy là đã một năm rưỡi Con hòa về Trường Thiềng Vô Tận Không và được Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy Lẽ Nhiêng… Sư Phụ đã cho Con tìm về được chính mình… Người luôn trong Con để thấu hiểu từng vướng kẹt và tương tác tương ứng trên điểm kẹt ấy cho Con thông suốt. “Hơi thở Không… vốn nhiêng đã sẵn. Vô tận này vẫn mãi sẻ chia…” Sư Phụ bao dung, ấm áp và mãi trong tất cả… như lời Người nhắn nhủ vậy… Còn nhớ khoảng thời gian trước đây, Con mãi ngụp lặn trong những chơi vơi không biết ý nghĩa sự hiện diện của mình, mỗi sáng thức dậy là cảm giác chán chường lại ùa về trong sự chênh vênh, lại lao đầu vào những vòng xoáy không tên để rồi khi giật mình nhìn lại, không rõ là mình ở đâu trong những tương tác ấy và chuỗi ngày lẩn quẩn bao giờ mới dừng lại. Con không biết về trụ thần, cứ sống, còn hơi thở nhưng vật vờ vô định… Nghĩ lại nó như một cơn ác mộng dài, dài thật chứ vì Con cứ thế mãi trong hai mươi mấy năm và hẳn là sẽ còn tiếp diễn mãi nữa, nếu Con không gặp Sư Phụ. Sư Phụ cho Con cảm được sự đủ đầy trong thực tại, cảm nhận được cái “đã” trọn vẹn trong các tương tác xảy đến với mình, Con buông dần sự phân biệt chọn vui, chọn yên bình, chọn nhẹ nhàng, chọn thanh tịnh… để hiểu rằng tất cả mọi thái cực cảm nhận đều là một bộ chung cùng đủ đầy của tạo hóa, để mà khi tương tác đến thế nào Con đều có thể quân bình thật nhanh. Nhiêu đó thôi đã là vi diệu… (Thiềng Giả Vô Tận Không… Huệ Hào Không… Hà Thị Thương Huệ) Xin cho bản lĩnh trong Con đủ cho Con trụ lại trước những tương tác để được mãi bên Sư Phụ. Suốt thời gian qua hơn 1 năm từ khi Con tiếp Lý Nhiêng của Sư Phụ Trần Thanh Nghị. Hơn 1 năm qua Con cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh và hơn hết là ở nơi Con nhận thấy rằng mình có nhiều sự thay đổi từ chính nhận thức của mình mà từ đó ứng ra hành động, cách sống và tương tác Con cũng trở nên khác đi,… tất cả đều là những gì mà Lý Nhiêng của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thấm vào trong Con và so với Sư Phụ thì Con cảm thấy mình thật nhỏ bé. Con cảm thấy thật may mắn khi được là đệ tử của Sư Phụ và là thiềng giả của Vô Tận Không, những gì mà Sư Phụ làm cho chúng con thật tuyệt vời biết bao mà khó có điều gì so bì được… Con biết bên trong Con còn nhiều định đặt và bám chấp, những cái hằng hữu sâu dày mà làm Con xa lìa bản thể, ngày càng không hòa nhiêng với Tạo Hóa. Nhưng Sư Phụ vẫn luôn bao dung, dang rộng vòng tay Tạo Hóa để kéo Con hòa về với thực tại để cảm nhận trọn vẹn đủ đầy trong nhịp thường biến bất tận của Tạo Hóa, vực dậy trong Con sự bản lĩnh nơi mình mà hòa nhiêng “ngay tức thì”. Những gì Sư Phụ làm chính là: Hơi thở Không… vốn Nhiêng đã sẵn… Vô tận này vẫn mãi sẻ chia… …Sư Phụ Trần Thanh Nghị… Con tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị và lòng thành kính của Con mãi dành trọn cho Người… nguyện là đệ tử của Sư Phụ Trần Thanh Nghị mãi vô tận… (Thiềng Giả Vô Tận Không – Thắng Thể Không – Nguyễn Văn Thắng) Hóa thân ngay thực tại Người tạo lời khai hóa Không gần cũng không xa Mà chính là vô tận… Vô đối muôn cùng tận Sư Phụ Trần Thanh Nghị Người khai sáng đời Con Chăm lo cho từng đứa Những đứa Con Vô Tận Có muôn vàn tâm thức Chưa thật Nhiêng vốn dĩ…
Người hoá thân hoà cùng Mà sẻ chia Nhiêng Lý Dù bất kể ngày đêm Cho Con mình nghiệm thức Hòa hóa lẽ Như Nhiêng Sư Phụ bằng nhiều cách Giảng Lý qua dụng sự Nhiêng Lý hiện nơi nơi Lời Người Con thấu chạm… Con lạy tạ ơn này Nguyện về nơi Không… ấy Cho dẫu khảo là đau Rồi sẽ có thăng hoa… Hai thằng ni là một Đừng để mất cân đối
Hãy luôn thế cân bằng Không hơn hay là thấp… Lời Người muôn Sự… Lý Dù chỉ qua việc nhỏ Thông tỏ lẽ biến nhiêng Ngộ Lý không giới hạn… Ôi! Người là vô đối Dù xét mọi phạm vi Chỉ có là Sư Phụ Trần Thanh Nghị – tên Người… (Thiềng Giả Vô Tận Không… Phương Phách Không… Phạm Đình Phương)
Con kính lạy tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị… Người đã khai sáng cho Con. Khi được là Đệ Tử của Người thì Con giống như được tái sinh ra lần nữa vậy. Người là Người Cha Tạo Hóa cho Con vô tận sự thấu chạm đến Lẽ Không vi diệu. Nhiêng Thiềng mà Người khai sáng cho Con được là chính mình trong từng thực tại. Con luôn được cảm nhận trong từng hơi thở vào ra đều có sự hiện diện của Lẽ Không. Lý Nhiêng mà Sư Phụ khai sáng giúp Con được hòa nhiêng và phá vỡ những định đặt, những huân tập hằng hữu trong Con bấy lâu, cho Con được trọn vẹn, đủ đầy, sống “Đã” trong từng thực tại… Con mong rằng Con mãi được là Đệ Tử của Sư Phụ Trần Thanh Nghị trong trọn đời này và mãi về sau… (Thiềng Giả Vô Tận Không… Trường Trạm Không… Nguyễn Văn Trường) Trong suốt những năm qua Sư Phụ đã khai sáng cho chúng con những Lẽ Nhiêng của Tạo Hóa giúp cho chúng con hiểu được thế nào là tìm lại chính mình qua các cách Thiềng tập, qua việc thấu thông Nhiêng Lý. Hiểu được về Lẽ Không Vô Tận… Sư Phụ vừa là Người Thầy, vừa là Người Cha, vừa là Tạo Hóa của chúng con, đã dẫn dắt đưa đường chỉ lối cho chúng con bước đi trên con đường tìm hiểu Lý Nhiêng… Người cho chúng con cảm nhận rõ được lòng người và tình đời, giúp cho chúng con thêm trân quý những tháng ngày được bên cạnh Sư Phụ, được là Đệ Tử của Người – Sư Phụ Trần Thanh Nghị. Chúng con tuyệt đối tin tưởng vào sự dẫn dắt của Người, được cùng hòa về cái Không Vô Tận. “Không – mãi trong tất cả…” chúng con nguyện theo Sư Phụ Trần Thanh Nghị được cùng về Vô Tận Không… (Thiềng Giả Vô Tận Không… Bé Bảo Không… Huỳnh Thị Bé)
Giật mình nhận ra Con đã về với Sư Phụ Trần Thanh Nghị… về với Tạo Hóa hơn 18 tháng. Trong thời gian này Con đã nhận được rất nhiều món quà Tạo Hóa ban tặng. Những câu Lý Nhiêng của Sư Phụ giúp Con thấu sâu bản thân mình. Những thế Thiềng mà Sư Phụ khai sáng giúp Con cân bằng thân tâm. Những công việc mà Con chưa bao giờ làm trước đây Con nghĩ Mình sẽ không bao giờ làm được… và vô tận những điều Sư Phụ đã chỉ ra cho Con. Người chỉ mong muốn 1 điều là mỗi ngày Con một nhiêng hơn để hòa nhiên cùng Người… Đã có lúc Con trôi lăn, xa rời Tạo Hóa, nhưng giật mình Con nhận ra mãi mãi không có gì có thể so sánh với những gì Sư Phụ đã cho Con. Con càng thêm trân trọng điều may mắn không phải ai cũng có được này để quyết tâm thay đổi nơi mình, ngày một hòa hóa hơn. Con tạ ơn Sư Phụ, công ơn sâu dày của Sư Phụ – Tạo Hóa toàn nhiêng Con xin khắc ghi bây giờ và mãi sau này… (Thiềng Giả Vô Tận Không… Nghị Nghiêng Không… Nguyễn Thanh Nghị)
TẠ ƠN SƯ PHỤ TRẦN THANH NGHỊ…
SƯ PHỤ TRẦN THANH NGHỊ…
SƯ PHỤ TRẦN THANH NGHỊ…
SƯ PHỤ…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị… Bậc toàn nhiên vô đối…
Sư Phụ của chúng con… Sư Phụ Trần Thanh Nghị
Sư Phụ toàn nhiêng… vô đối…
Bình luận (86)
Gửi bình luận
Bạn cần Hòa Nhiêng để tương tác.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Nhiên Lẽ mà sáng trong vô tận tâm thức… Chúc mừng cho tất cả những ai được tiếp Lẽ Nhiên từ Người…
Đúng vậy! Không có Sư Phụ thì chúng ta mãi ngụp lặn trong mơ tưởng không thật là chính mình!
Muôn thức được hòa đúng thể của chính mình mà vươn tầm vô tận…
Được là Đệ tử của Sư Phụ Trần Thanh Nghị là điều tuyệt vời và vi diệu.
Được tiếp Nhiên Lý từ Sư Phụ Trần Thanh Nghị là điều may mắn lớn nhất cuộc đời Con…
Thật xúc động trước những sẻ chia rất chân thật và ấm áp của các Thiền Sinh đối với Sư Phụ Trần Thanh Nghị.
Thật không có câu từ nào diễn tả được hết sự vô đối của Sư Phụ Trần Thanh Nghị… nhưng những lời trong bài thơ rất chân thật…
Thật là may mắn cho những ai được học Lẽ Nhiêng mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã kiến tác…
Thật tuyệt vời vì đời này có Sư Phụ trao truyền Lẽ Nhiên khai sáng cho bao nhiên thức hết mê muội mà hoà Không vô tận!
Lẽ Nhiên đã được khai thì mãi mãi lan toả nơi nơi… vô tận…
Chúng Con nhất như hoà về vô tận từ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng!
Thật vỡ oà hạnh phúc khi Con được biết đến Sư Phụ, biết đến Trường Thiền Vô Tận Không ạ!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị toàn Nhiên…vô đối…
Chúng Ta thật may mắn khi được là Đệ Tử của Sư Phụ Trần Thanh Nghị!
Từng câu Lý Nhiêng của Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã soi sáng, đã cho Con được nhận ra Lẽ sống của hiệnG thực này…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị Khải mở Nhiên Lý đưa chúng Con luôn hoà về cùng Tạo Hoá!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị thật diệu kỳ… Người khai sáng cho tất cả hoà Không vô tận… Chúng Con kính tạ ơn Sư Phụ ạ!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị kiến tác Vô Tận Không cho tất thảy…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng muôn trùng lối để Con thấu tỏ chính Mình, sự vĩ đại của Người là điều vượt tâm tưởng của tất cả… Ngẫm Nhiên Lý, nói Nhiên Lý giờ là hơi thở trong Con. Hơi thở trong tất cả… mãi Người…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng tâm thức Con từ những điều nhỏ vi tế xung quanh cuộc sống mà bấy lâu Con vẫn bám vào cái định đặt… Lý Nhiên của Người giúp Con thấu tỏ chính Con…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị – Người mãi trong hơi thở nơi Con và tất cả…
Tất thảy đều hướng Nhiêng về Sư Phụ Trần Thanh Nghị…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị sẻ chia lẽ vốn là nơi Tạo Hóa… nới rộng Nhiêng cho khắp tầng tâm thức…
Vô Tận Không… sẻ chia rộng khắp.
Lẽ Nhiêng vô tận của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thấm nhuần trong tất thảy…
Cảm tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị kiến tác Vô Tận Không cho Con và tất thảy hòa Nhiêng vô tận…
Ơn Người mãi vô tận… biết nói sao cho đủ đầy những gì Người đã làm cho chúng Con…
Con rất yêu thích Trường Thiềng Vô Tận Không giúp Con học được Lý Nhiêng vô tận của Sư Phụ Trần Thanh Nghị…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai nhiêng… kiến tác… Thiềng Nhiêng… Vô Tận Không…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị vô đối… Chỉ Người mới có thể làm được như thế…
Thắm Lẽ… Thiềng Nhiêng… khắc đượm muôn Nhiêng thức…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiêng cho tất cả cảm bao vi diệu…
Tất thảy… trơn không… hướng về Nhiêng Lẽ vô tận của Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị toả NhiênG vô đối… lan toả muôn nơi…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng cho Con luôn được là chính mình…
Được hòa Nhiêng và hòa Không là tiêu điểm của chúng Con ngay luôn trong từng thực tại…
Lẽ nhiênG uyển nhiênG mà hoá nhiênG muôn thực tại…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị tuyệt nhiên vô đối…