Nhất – Hơn!
A: Bạn không còn thương cô vợ 1 à?
B: Tôi thương cô vợ 1 nhất!
A: Vậy Bạn có thêm cô vợ 2 làm chi nữa?!
B: Khổ thân…Tôi thương cô vợ 2 hơn.
Đủ đầy Lẽ Nhiên ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy.
Nhất – Hơn!
A: Bạn không còn thương cô vợ 1 à?
B: Tôi thương cô vợ 1 nhất!
A: Vậy Bạn có thêm cô vợ 2 làm chi nữa?!
B: Khổ thân…Tôi thương cô vợ 2 hơn.
Đủ đầy Lẽ Nhiên ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy.
Bạn cần Hòa Nhiên để tương tác.
Đã “Nhất” tưởng là tuyệt đỉnh mà nay lại còn biết cái “Hơn” của cái “Nhất”, quả là muôn trùng diễn biến trong Tạo Hoá.
Tâm Thức Ta ở đâu sẽ có tầm nhìn ở đó, nếu có Tâm phân biệt “Nhất” sẽ có “Hơn”. Tâm Thức sẽ nâng cao khi hoà về Vô Tận Không thì đó cũng chỉ là định đặt mà thôi.
Một câu chuyện ngắn nhưng rất sâu sắc cho thấy tất cả đều thường biến, không có cái cùng tận của Tạo Hóa. Nhất rồi lại hơn muôn trùng biến hợp.
Lẽ Nhiên hiện hữu trong những tương tác hằng ngày mà Ta không nhận ra. Chỉ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Ta mới vỡ òa.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lý Nhất – Hơn bằng câu chuyện thật ngắn và vui nhộn nhưng mấy ai Ngộ hết Lý trong đó!
Do sự hiểu biết của Ta hạn hẹp mới xem Nó là nhất nhưng tán ra muôn trùng Nó không là gì cả.
Được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên Thường Biến, Ta dần Buông những bám chấp, định đặt, hoà vào dòng Thường Biến Tạo Hoá.
Cái thường biến luôn hiển hiện mà sao lại có cái Nhất được.
Ông chồng quá tham lam nên phân biệt cảm xúc của Mình ra thành nhất và hơn để có 2 bà Vợ. Hihi.
Hihi qua đó cũng thể hiện lòng tham của con người muốn Có thật nhiều, bám vào cái Hữu mà không hiểu về cái Hư Không, cái thường biến của Tạo Hoá.
Có “Nhất” thì sẽ có “Hơn. Diễn tiến của Tạo Hóa là liên tục sinh diệt không đứng yên nên không có gì mà “Nhất” mãi cả!
Đúng vậy, chẳng qua do Ta chưa chạm được mà thôi.
Đến đây Tôi thấy bao sự định đặt mà Mình đã từng chấp bám vào.
Khi đã Nhiên thì chỉ 1 là đủ đầy, đâu phải có 2 mới đủ rồi lại phân tích nhất và hơn. Anh ấy tham thật.
Nên ai cứ bám cái Nhất thì đã tự giới hạn chính Mình. Tầm nhìn của Họ cũng giới hạn ngay đó.
Diễn tiến Tạo Hóa muôn trùng, có cái “Nhất” thì ắt hẳn có cái “Hơn”, vậy chẳng qua do Tâm Ta phân biệt?
Do Tâm Ta phân biệt nên có cái Nhất và Hơn!
Chỉ một đoạn nhỏ hội thoại, tưởng như bình thường nhưng lại ẩn chứa Lẽ Nhiên vô tận trong mọi tương tác trong ngoài Ta.
Lẽ Nhiên hiển hiện trong mỗi tương tác hằng ngày của chúng Ta. Quan trọng Ta có đủ tinh tế để nhận ra hay không mà thôi!
Đúng vậy ạ! Từ mẩu chuyện nhỏ mà ra muôn trùng Lý Nhiên!
Từ mẩu chuyện nhỏ có muôn trùng Lý Nhiên.
Lý Nhiên biến hiện ngay trong những tương tác hàng ngày.
Trước nay mọi người mặc định cho cái gì “Nhất” là không có gì hơn nữa. Nay Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng mới thấy Lẽ Nhiên ẩn tàng. Vậy phải chăng do Ta chưa chạm đến cái “Hơn” của cái “Nhất”?
Tất cả đều là thường biến và không lặp lại thì làm gì có Nhất phải không La Tú Hoa?!
Rất vi tế để chạm đến được cái “Hơn” của Tạo Hóa!|
Không thể nào Ta có thể chạm được cái ẩn tàng trên nếu không được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng. Thông qua mẩu chuyện nhỏ mà Nhiên Lý đã được Người khai mở thật tinh tế và vi diệu!
Câu chuyện cho thấy lòng tham của con người cái gì cũng muốn!
Lòng tham cái gì cũng muốn Mình “Nhất” hết, giờ mới bừng tỉnh ra còn cái “Hơn” của cái “Nhất” nữa. Thật vi diệu vượt ngoài tâm tưởng của Ta.
Mình bắt chụp cái “Nhất” sẽ có cái “Hơn”. Lòng tham không đáy.
Những từ ngữ đơn giản, quen thuộc với mỗi người chúng Ta nhưng nhờ Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng mà từ những từ ngữ đó đã giúp Tâm Thức của Ta hoà Tạo Hoá!
Trước đây Mình cứ nghĩ “Nhất” là đỉnh rồi, giờ được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng còn có cái “Hơn” cái “Nhất” nữa. Thật vi diệu ạ!
Diễn tiến luôn tiếp tục không ngừng nghỉ, dù Ta bắt chụp cái “Nhất” thì cũng bắt chụp cái “Hơn”. “Nhất” hay “Hơn” là ở tâm phân biệt.
Rất thực tế, rất đơn giản nhưng rất vi diệu khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng bằng những câu chuyện rất gần gũi mà nghĩa Lý lại thâm sâu.
Cái ĐÃ khi Ta được tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị cũng như Lý Nhất Hơn vậy. Lúc này Ta cảm thấy thật Đã, rồi sau đó Ta lại cảm thấy Đã hơn khi được hiểu hơn về Lẽ Nhiên.
Hôm nay Ta nghĩ rằng Mình đã thật “ĐÔ với Nhiên Lý mà mẩu chuyện của Sư Phụ Trần Thanh Nghị vừa đưa ra. Nhưng lần sau khi đó khi đọc lại thì cái “ĐÔ sẽ càng đã hơn, thấu ngộ nhiều hơn từ mẩu chuyện này. Vi diệu của vô tận sự ngộ là đây!
Từ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng chúng Con về Lý Nhiên Nhất – Hơn. Chúng Con mới nhận diện ra trong Chúng Con có sự phân biệt – so sánh mới có cái Nhất ạ!
Muốn 1 rồi càng muốn 2, câu chuyện nói lên lòng tham của Con Người thật kinh khủng.
Lòng tham không đáy chính là đây Bạn nhỉ!
Vâng! đúng thế ạ. Nhờ Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Ta mới nhận ra được điều đó.
Chính xác là sự tham lam và sự ngụy biện cho hành vi của Mình.
Mong cầu của con người định ra cái “Nhất” rồi lòng tham không đáy lại định ra cái “Hơn”.
Sự Phụ Trần Thanh Nghị chỉ ra cái Lý muôn trùng qua câu chuyện rất thật trong đời sống rằng mọi thứ luôn biến đổi không dừng.
Thật vi diệu Lý Nhiên vô tận. Chỉ có Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lý Nhiên thật gần gũi từ những tương tác quanh Ta.
Câu Lý thật vi diệu ạ, mấy ai Ngộ hết được ạ!
Gọt giũa ý thức để tăng trưởng tâm thức thật không dễ dàng.
Nhưng ngay khi Ta nhận diện và sinh diệt nhận thức thì tâm thức sẽ tăng trưởng nhanh chóng, vi diệu là ngay đây!
Tham cũng nằm trong Tạo Hóa mà thôi. Hihi. Quan trọng là Ta có đứng trên nó không hay là để nó dẫn dắt Ta trong các tương tác.
Đúng vậy em! Lòng tham con người không đáy – luôn luôn hướng về Nhất – Hơn nữa và không có điểm dừng.
Tất cả chỉ là mặc định mà thôi. Tạo Hóa vốn diễn tiến muôn trùng, Mình thấy cái này mới có cái kia, cái Mình nghĩ là không thể có thì chẳng qua là do Ta chưa chạm được mà thôi.
Đúng vậy, tất cả đều là mặc định nhưng Chúng Ta luôn bám vào đó để cái tham nó dẫn Ta đi quá xa với thực tại này. Chúng Ta thật may mắn khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng về điều này.
Tâm phân biệt của Ta bám vào và bị kẹt lại cái “Nhất”, hiểu thường biến thì diễn tiến vẫn diễn ra liên tục trong Tạo Hóa thì làm gì có cái nào mà “Nhất” mãi mãi!
Cho nên không có nhất mà cũng chẳng có cái hơn!
Như Nhiên là chỉ là cảm xúc nhưng anh này phân biệt ra để thỏa mãn cảm xúc của Mình. Tham thật tham. Hihi.
Khi có Tham thì sẽ có phân biệt Nhất – Hơn.
Mình cũng nghĩ như Bạn, không nhất không hơn, hòa cùng Thực tại không còn gì bằng!
Có tham thì cũng sẽ có không tham nữa đó Bạn.
Câu chuyện rất ngắn nhưng chứa nhiều ý nghĩa, đầy đủ Lẽ Nhiên mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy.
Đúng là như vậy quá tuyệt!!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị toàn Nhiên thấu thông Tạo Hóa!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên vô tận cho Con hoà hoá Nhiên! Con tạ ơn Người!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị toàn nhiên vô đối.
Lý Nhiên mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy luôn có trong mọi hoạt động thường ngày của chúng Ta, ví như mẫu truyện ngắn trên.
Nhất hơn thường biến vô tận.
Không nhất không hơn! Vì Tạo Hóa luôn thường biến liên tục, hãy đón nhận thực tại và chính là Mình!
Diễn tiến vô tận của Tạo Hóa!
Tạo Hóa thường biến vô tận chỉ có tâm phân biệt của Ta mới định ra cái Nhất và Hơn.
Diễn biến vẫn luôn tiếp diễn liên tục vô tận chỉ có Ta chụp bắt và phân biệt Nhất – Hơn để rồi kẹt lại.
Không được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Ta mãi bị vướng kẹt mãi mãi!
Đúng vậy Chị! Chỉ do ý thức Ta bắt chụp và kẹt lại thôi.
Nhất – Hơn do tâm Ta còn phân biệt nên tách bạch như thế.
Khi thấu chạm Lẽ Nhiên mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì Ta đủ đầy trong từng thực tại, nhất hay hơn thì cũng hóa Nhiên trong Ta.
Câu chuyện ngắn gọn, gần gũi nhưng chứa đựng Lẽ Nhiên vô tận sâu sắc.
Tuyệt diệu với Lý Nhiên mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy!
Cái Hơn – Nhất là chính do bản thân ta phân biệt!
Đúng là Hơn hay Nhất là do tâm Ta tự mặc đinh và phân biệt mà thôi!
Cuộc sống mất cân bằng là ngay đây khi Ta cứ mãi rong ruổi chạy theo cái nhất và hơn.
Đúng rồi Hải. Nhất – Hơn cũng chỉ do Tâm phân biệt của Ta mà ra thôi.
Tâm phân biệt quả là trong mọi ngóc ngách của đời sống. Khi Ta nhận ra và buông xuống thì cuộc sống gần Tạo Hoá hơn. Thật tuyệt.
Từ tâm phân biệt mà sinh ra bao nhiêu thức phức tạp!
Được tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị! Con được khai sáng, đánh tan định đặt và bám chấp.
Nhất – Hơn trong câu chuyện này còn mang ý nghĩa ngụy biện cho hành động chưa Nhiên của nhân vật.
Lòng tham con người cũng vô tận, chỉ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì Ta mới nhìn được chính Mình rõ hơn ạ!
Khi còn so sánh là còn bám chấp, mặc định cả trong hành động lẫn ý niệm.
Đúng vậy ạ cũng chỉ do tâm phân biệt mà ra thôi.
Tâm phân biệt và lòng tham của anh chồng nên có một và hai. Có nhất và hơn.
Lý Nhiên được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Ta luôn ở Tâm Thế đủ đầy.
Dạ đúng ạ! Chúng ta thật may mắn khi được làm Đệ Tử của Sư Phụ Trần Thanh Nghị.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lý Nhất – Hơn bằng mẫu chuyện thật đơn giản nhưng sâu sắc lạ thường.
Lẽ Nhiên vô tận chỉ hiển hiện trong những thứ rất giản dị gần gũi đời thường!
Hơn cả sự sâu sắc, đây là 1 trong những Nhiên Lý rất đặc trưng của Sư Phụ Trần Thanh Nghị, thông qua mẩu chuyện nhỏ mà ai ai cũng có thể đưa ra cho chính mình những góc nhìn khác nhau nhưng tụ chung đều mở rộng nhân sinh quan và nâng cao tâm thức cho chính Họ!
Khi bản thân có sự phân biệt là ngay đó đã có Nhất – Hơn!
Hải nhận dạng hay nè, không được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng, Ta vẫn sẽ mãi bị ràng buộc trong chính cái mặc định cho chính Mình tạo ra và luân hồi mãi trong đấy!
Thường Ta cứ nghĩ đỉnh là Nhất rồi. Mà không ngờ còn có cái Hơn. Lý Sư Phụ thật vi diệu.
Mình cứ nghĩ Mình là số một, là nhất, tự cao tự đại nhưng đâu nghĩ có Nhất thì sẽ có Hơn, hihi. Lý Nhiên Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền trao thật vi diệu.
Thật tuyệt vời Nhiên Lý.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng về Lý Nhất – Hơn thật vi diệu!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị giúp Ta nhận diện ra mọi Sự không có giới hạn nên không có cái Nhất và Hơn. Do định đặt trong Ta xem Sự đó Nhất – Hơn mà thôi.
Có Nhất rồi sẽ có Hơn và cứ thế không có cái cuối cùng của diễn biến.
Nhiên Lý mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thật vô tận, tâm thức Chúng Ta cũng vô tận từ Nhiên Lý mà Người sẻ chia.
Thật tuyệt vời khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng về Nhiên Lý vô tận của Tạo Hóa để ngay tức thì Ta nhận diện những định đặt giới hạn nơi Ta mà sinh diệt!
Tạo Hoá là một chuỗi diễn tiến không có cái cùng tận mà Nó là vô tận biến hợp!
Vô tận sự biến hợp nên làm gì có cái nhất hay hơn. Khi Sư Phụ khai sáng thì mọi việc dần trở nên thông suốt!
Cứ tưởng “Nhất” là trên hết, nào ngờ còn có “Hơn”, sự vô tận là ngay đây!
Nhất thì còn rất giới hạn và Nó chỉ trong một phạm vi hay thời điểm nhất thời và sẽ luôn có cái hơn. Vì Lẽ Tạo Hóa vốn sinh diệt Như Nhiên là vậy.
Trường Thiền Vô Tận Không nói Lý Nhiên tự nhiên như hơi thở nhất!
Vì nơi đây có Sư Phụ Trần Thanh Nghị tuyệt diệu vô đối!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền trao Nhiên Lý từ những điều quá gần gũi tưởng chừng ai cũng biết nhưng khi khai sáng ra thì ai ai cũng phải vỡ òa.
Đã có cái Nhất thì có cái Nhất hơn nên Ta không nên bám chấp – tự giới hạn Mình.
Coi cái Nhất là cuối rồi thì ngay đó Ta đã tự giới hạn lại, giới hạn ngay cả tầm nhìn của Ta ngay đó luôn.
Đúng vậy! Vì xem có cái là Nhất và nghĩ là hết rồi, cao rồi không có khác nữa nên ngay đó Ta tự giới hạn tầm nhìn và càng khó biết đến sự vô tận.
Đúng vậy! Từ khi được Sư Phụ khai sáng về Nhất – Hơn thì việc bám chấp dần buông hơn!
Ta tưởng rằng nhất đã là tất cả, nhưng không. Tạo Hóa là vô tận và sẽ luôn còn có cái Hơn nữa.
Vì chưa được khai sáng về sự vô tận của Tạo Hóa nên Ta thường bị giới hạn bởi ý thức định đặt nơi Ta!
Con người vì cái Hữu mà thường muốn những gì nhất, hơn. Tuy nhiên nhất hay hơn đều trong Tạo Hoá và đều là Hư Không hết.
Nhiên Lý mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng cho Ta hoà hoá vô tận, bao giới hạn cũng hoà Nhiên.
Ta luôn cho Ta là nhất nên Ta không bao giờ chạm được những điều ngoài Ta. Chỉ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Ta mới biết tới “Hơn” đó chính là những điều vượt ngoài tâm tưởng của Ta.
Đúng vậy, Tạo Hóa bao gồm luôn cả những điều mà tâm tưởng Ta chưa thể nghĩ tưởng đến nên có vô tận cái Hơn cái mà Ta cho là Nhất!
Thường Ta bị cái định đặt làm cho lầm tưởng rằng Nhất là đỉnh rồi nhưng đã có ai biết còn cái Hơn nữa không?
Chỉ đến khi Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng mới vỡ òa ra rằng không có cái nhất cũng chẳng có cái hơn.
Chỉ có cái thực tại mới đủ đầy!
Ngay khi nghĩ Nhất là đỉnh, là cao nhất thì cũng chỉ là do ý thức Ta mặc định điều đó. Vì đơn giản từ mẫu chuyện dí dỏm này mà Ta thấy Nhất rồi vẫn có cái Hơn. Hihi.
Đúng vậy ạ! Chỉ khi có Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Ta mới nhận ra điều đó.
Hihi, câu chuyện vui thật vui mà thấm đẫm Nhiên Lý Tạo Hoá. Làm gì có cái nào chạm cao nhất đâu mà mọi việc luôn thường biến. Bởi vậy đừng bám vào những gì người Ta coi là Nhất. Vì Nhất còn có Hơn.
Đúng quá nè Bạn. Trước đây Tôi không biết nên khi biết Mình nhất là vui hết biết, khi tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị, cùng với mẩu chuyện này Tôi đã hiểu hơn về “Nhất và Hơn”. Thật tuyệt vời với mẩu chuyện hay nhưng chứa đầy Lý Nhiên này.
Chỉ qua một câu chuyện nhỏ mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã khai sáng điều hiển nhiên trong Tạo Hóa mà trước giờ Chúng Ta không chạm đến được!
Bám vào Nhất hay Hơn là đại diện cho việc Ta thường chấp vào nhiều những định đặt trong cuộc sống. Ý thức của Ta thường khởi lên những phân định mà cản trở Ta hoà Nhiên. Hiểu Nhiên Lý tới đâu cho Ta tan bám chấp tới đó mà sống thực tại hơn.
Mẩu chuyện thật đời thường nhưng sâu thẳm trong đó là một sự khai sáng từ Sư Phụ Trần Thanh Nghị với lý Nhất rồi lại Hơn. Sư Phụ tuyệt vời!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị toàn Nhiên Vô Đối.
Con nhận thấy sự vô tận trong mỗi cái muốn của Ta khi đọc mẩu chuyện mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy!
Khi Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng, Con mới hiểu hơn về từ nhất và hơn!
Nhất – Hơn! Là do Tâm phân biệt của Ta mà ra.
Buông bỏ những định đặt xuống giúp Ta hòa Nhiên thong dong.
Chỉ có thể là Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên giúp Con tỏ ngộ và ngày càng hòa Nhiên hơn.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng vô tận Nhiên Lý. Mẩu chuyện vui mà Nhiên Lý lan toả vô biên!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị có vô vàn mẩu chuyện đong đầy Nhiên Lý truyền dạy cho Đệ Tử. Sư Phụ Trần Thanh Nghị thật tuyệt vời ạ!
Lý Nhiên thật vi diệu, ứng dụng muôn trùng Phạm Vi giúp Ta thấu thông bao vướng kẹt.
Câu chuyện thật hay về Nhất – Hơn đã cho Ta cái nhìn rộng hơn về hai từ này. Tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã chỉ cho Chúng Con hiểu được ý nghĩa của hai từ này.
Trước giờ Ta cứ nghĩ nhất đã là đỉnh cao. Nhưng quên rằng Ta vẫn còn cái hơn. Nên không nhất cũng không hơn. Tất cả chỉ do mặc định nơi Ta.
Lý Nhiên vi diệu vô cùng qua ví dụ thật đời thường của Sư Phụ Trần Thanh Nghị. Những ngôn từ Ta sử dụng hàng ngày nhưng không nhận ra ý nghĩa của Nó.
Sự giao thoa của tương tác là vô tận nên có nhất rồi sẽ có hơn chứ không mãi là nhất được!
Ta thường nghĩ Mình là nhất, nhưng đó có thể chỉ là cái nhận định của Ta mà thôi, chứ nếu mở rộng tầm nhìn ra thì có thể Ta không là nhất mà có vô vàn Người hơn Ta.
Tạo Hóa là diễn tiến Thường Biến liên tục, chỉ có Ta chụp bắt lại để định ra cái Nhất – cái Hơn rồi bám chấp kẹt lại.
Cái Thường Biến luôn luôn xảy ra thì đâu là “Nhất” và đâu là “Hơn”?