Ném một quả banh vào tường và Bạn nhận lại gì?
Mọi người thường mặc định Họ sẽ nhận lại những gì Họ đã làm, những sự hồi đáp như cái Họ muốn. Nhưng liệu mọi việc sẽ xảy ra theo ý muốn của Họ hay còn có điều gì khác chi phối? Bạn hãy thử ném quả banh vào tường và xem nó có luôn phản hồi về đúng Bạn không? Hay điều gì sẽ xảy ra?!
Những mặc định và cái chấp bám của Ta sẽ mãi theo Ta chứ diễn biến trong Tạo Hoá thì diễn tiến muôn trùng.
Đủ đầy Lẽ Nhiên ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy.
Ném quả banh vào tường nó văng đi đâu Ta đâu kiểm soát được. Nếu nói là phản hồi lại thì Bạn cho Tôi 1 tỷ đi Bạn sẽ nhận lại 1 tỷ. Hihi!
Đó cũng là cái tham mà Ta luôn định đặt là cho đi là được nhận lại.
Khi Bạn mặc định là sẽ nhận lại những gì Mình đã làm thì ngay đấy Bạn đã luân hồi và không vào giờ thoát khỏi nó.
Đúng vậy khi ném banh vào tường nó văng đi đâu thì Ta không biết vì nó là phần 50% của Tạo Hóa mà.
Cho làm chi 1 tỷ rồi lại mong nhận lại 1 tỷ. Có nhiều trường hợp diễn ra chắc gì Bạn cho 1 tỷ rồi nhận được 1 tỷ. Mà đã cho rồi mà còn mong nhận lại thiệt là không hợp Nhiên.
Từ câu chuyện này Ta thấy cái tham trong Ta. Cho đi để mong được nhận lại. Tạo Hoá cho Ta ánh sáng mỗi ngày nếu Tạo Hoá tính toán thì sẽ ra sao đây?
Cho dù Ta luyện tập thế nào đi nữa về khả năng bắt chụp trái banh khi nó bật ngược lại, nhưng xác suất thành công vẫn nằm gói gọn trong hai chữ “may mắn”!
Mà nói tới may mắn là đã phó mặc cho Tạo Hóa rồi. Vậy mà ngay từ đầu Họ vẫn cố chen cái mong cầu vào cho bị kẹt lại.
Cho dù có tập luyện gì đi nữa thì vẫn không thể được, vì đó là sự tương tác của Tạo Hóa thì Ta không thể chen ý thức vào mà kiểm soát.
Ném banh vào tường sẽ nhận lại được cái dội của trái banh vào mặt, hoặc nó văng ngược ra đập vào bất cứ đồ vật nào trong nhà, hoặc nó sẽ văng đi xa tuốt luốt. Vậy Bạn có thật sự nhận được cái kết quả như Bạn nghĩ hay không?
Đúng vậy ạ, kết quả phản hồi thế nào còn phụ thuộc chất liệu của cái tường, rồi điểm tiếp xúc…. chứ đâu phải nó cứ nhất nhất như Mình nghĩ đâu.
Ném banh vào tường có nhiều cái phản hồi văng đi đâu thì Ta không biết trước được. Khi ném banh vào tường thì Ta trụ theo diễn tiến sự di chuyển của trái banh.
Câu chuyện trái banh là một ví dụ điển hình về việc Ta có kiểm soát được tất cả mọi thứ hay không?
Ta là ai mà đòi kiểm soát tất cả mọi thứ? Ngay cả việc Ta ăn, Ta có thể quyết định Ta ăn món gì nhưng từ cuống họng trở xuống thì Ta có quyết định được là thức ăn đó được tiêu hóa đi đến đâu không?
Thức ăn Ta có quyền lựa chọn để chế biến cho hợp khẩu vị của Ta, nhưng khi nuốt qua khỏi cuống họng rồi thì chỉ có Tạo Hóa bên trong làm việc mà thôi! Ta hoàn toàn không biết thức ăn đó đi đến đâu và phân bổ ra sao!
Ta chấp nhận những kết quả ngẫu nhiên ở rất hiều sự vật, sự việc trong Tạo Hóa này. Thế mà Ta cũng có tham vọng làm chủ Tạo Hoá. Xem mâu thuẫn chưa nào?
Đôi khi cái mong cầu quá lớn khiến nó che mờ đi mọi thứ làm Ta không thể nào nhìn nhận thấu suốt vấn đề.
Chính xác là Ta không thấy được cái chung tổng thể trong không gian bởi cái hữu che mờ tâm trí!
Cố gắng kiểm soát tất cả, hay học cách buông để nhường quyền tương tác cho Tạo Hoá sẽ phụ thuộc vào việc Bạn nhìn nhận thế nào về Tạo Hoá.
Bình thường mọi người luôn nói “hên – xui” đó chính là thừa nhận có những thứ vượt ngoài tầm Họ, ấy chính là Tạo Hóa. Nhưng do không được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng, Họ không biết Tạo Hóa là gì.
Nếu ví kiểm soát trái bóng như kiểm soát cuộc đời Mình, thì Họ cũng thường nói rằng: Trời kêu ai nấy dạ, ngay đó đã thấy được Họ làm gì kiểm soát được cuộc đời Mình.
Chỉ có Sư Phụ Trần Thanh Nghị mới khai sáng để Ta thấu hiểu Tạo Hoá mà hoà về!
Ném một quả banh vào tường quả banh sẽ tương tác với tường để trả về kết quả. Có thể quả banh phản hồi lại đúng vào Ta cũng có thể quả banh bay qua hướng khác Ta không kiểm soát được.
Đúng là câu chuyện giản đơn nhưng mở ra tầm nhìn vô tận! Ta thấu hơn về Mình và Tạo Hoá!
Câu chuyện tuy đơn giản nhưng khi Ta ngẫm ngộ sâu Ta sẽ thấy vô tận ý nghĩa cũng như Ta sống Đã hơn kể từ khi buông bỏ bớt những bám chấp mặc định ở Đời!
Mỗi thực tại khác nhau sẽ cho ra kết quả phản hồi khác nhau.
Bạn tưởng Bạn là ai mà muốn trái banh dội ra như thế nào là nó theo hướng đó, Bạn tưởng Bạn là ai mà có thể kiểm soát được mọi thứ?! Bạn dư tưởng rồi.
Bởi vậy mới thấy mỗi câu chuyện của Sư Phụ Trần Thanh Nghị đều chứa đựng vô tận Lẽ Nhiên! Ngẫm ngộ thì mới thấy!
Ví dụ như Bạn bị nấc cục, Bạn có biết rằng khi nào Bạn bị và khi nào Bạn hết không, Bạn đâu có kiểm soát được, bởi Tạo Hóa làm việc sao Bạn biết được.
Ví dụ nấc cục của Quyên cũng hay nè. Ta không kiểm soát được việc nấc cục của Mình, khi nào nó đến thì đến.
Để may mắn như vậy hỏi thử cuộc đời Bạn sẽ được may mắn mấy lần như vậy, và Bạn sẽ trông chờ điều may mắn đó ư. Nếu làm điều đó thì ngay đó Bạn đã bị động và sẽ chịu nhiều tương tác của Tạo Hoá.
Chỉ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì Ta mới có thể hiểu được Tạo Hóa!
Khi Ta ném quả banh vào tường thì tất nhiên nó sẽ có sự đàn hồi lại Bạn nhưng sự đàn hồi đó còn bị chi phối nhiều thứ khác như môi trường, quả banh, bức tường… nhưng chắc hẳn Bạn muốn nó quay về chính xác chỗ bạn đang đứng thì điều này hơi khó nè vì những tác nhân trên đó.
Tư tưởng nhận lại những gì Mình đã làm nghe như “gieo hạt, cho di là nhận lại… ” thật ngớ ngẩn. Ví dụ quả banh trên của Người viết rất thực tế, nếu không hiểu phạm vi thì thật là nguy hiểm vô cùng với tư tưởng nhận lại những gì Mình đã làm. Nó sẽ gieo rắt sự tham lam, mông cầu… rồi bị đọa trong cái cho đí ấy mà không hề hay biết.
Cái mặt định này thật sai lệch, vì Tôi vẫn thất nhiều người sống tốt, làm tốt mà vẫn khổ, vẫn nghèo. Ngược lại một số người cho vay nặng lãi, ăn chặng, tham ô mà vẫn có cuộc sống sung túc hơn nhóm người kia.
Như vậy thì nó không hề đúng như cái mặt định trên!
Nếu ai đó nói kiếp sau họ sẽ phải trả giá.
Xin lỗi Bạn! Làm sao bạn biết kiếp sau Họ sẽ thế nào, trong khi ngay cả bản thân của Bạn còn chưa biết thì nói gì đến ai khác!
Đúng vậy! Thế mới thấy cái hữu, cái mong cầu, cái tham và cái ngã của con người nó lớn cỡ nào. Nhờ có Sư Phụ Trần Thanh Nghị mà chúng Ta mới nhận diện được cái biến hợp của sự vật sự việc xung quanh Ta.
Tôi thấy rằng chẳng qua là Bạn đang biện hộ cho cái tham của chính mình mà thôi!
Đúng vậy, qua câu chuyện trên mới thấy cái hữu của con người ta là quá lớn ạ!
Đúng vậy, nó đang thể hiện sự bám chấp và ngu ngốc khi chỉ nhìn có một chiều.
Còn khi Bạn nói Bạn có thể ném quả banh cho nó tung ra theo ý của Mình thì ngay đó Bạn đã có mục đich, có sự tính toán cho hành động của Mình. Đó không là mông cầu, không là tham thì là gì?
Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền trao Lý Nhiên đã giúp Tôi phá tan xiềng xích, phá tan mội giới hạn định đặt trong Tôi!
Con tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị!
Chúng Ta thật may mắn khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên vô tận!
Một ví dụ rất gần gũi và trực quan của Sư Phụ Trần Thanh Nghị, đâu phải ném banh vào tường là Mình nhận lại trái banh nảy ra như ý Mình muốn? Cái tường phẳng ra sao, lực ném thế nào?… thế mới thấy được rằng cái hữu con người Ta ghê gớm ra sao!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị thật quá tuyệt vời anh Quân ạ! Không có Người khai sáng thì Phụng cũng u mê như vậy! Cứ mãi loay hoay và khổ đau thôi.
Sư Phụ khai sáng trên những điều đơn giản nhất, nhưng cái Lý ẩn chứa thì thật vô tận.
Điều tưởng chừng như đơn giản nhưng mấy ai thấy được sự biến hợp như vậy đúng không Anh Quân?!
Đúng là như vậy anh Quân ạ! Cái hữu nó chi phối con người ta quá lớn mà.
Khi ném quả banh vào từơng nó có thể quay lại trúng Ta hay không còn rất nhiều yếu tố. Chứ không phải theo ý muốn của Ta.
Cứ nghĩ ném đi là nó sẽ quay lại nên mới luân hồi và luân hồi.
Đúng vậy. Mỗi một lần ném là đều khác nhau thì không thể nói là quả bóng sẽ phải hồi lại như nhau được.
Đâu phải là ném quả banh vào tường rồi nó sẽ bay ra theo mong muốn của Ta, đó còn là sự tương tác của bên ngoài nữa làm sao có thể theo mong muốn.
Chỉ có cái ý thức mặc định như vậy thôi. Còn sự tương tác của Tạo Hoá là muôn trùng.
Đúng vậy anh Trường. Đôi khi quả banh sẽ bay sáng hướng khác hoặc bật lại ra xa hơn Ta nhưng không phải là ngay Ta.
Câu chuyện xóa tan đi mọi định đặt mà bao đời được cho là chân lý.
Ném banh vào tường thì banh sẽ dội lại Ta, có thể trúng Ta hoặc không trúng vào Ta.
Đúng là như vậy ạ, không phải lúc nào ném trái banh thì nó cũng đàn hồi về đúng vị trí của Ta.
Chỉ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lý Nhiên thì trong Tôi mới phá vỡ mọi định đặt bị huân tập. Con Kính tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã khai sáng Lý Nhiên cho Con ạ!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị là bậc vĩ nhân vô đối đã khai sáng cho muôn trùng tâm thức, giúp Ta ngày càng hòa vào dòng thường biến của Tạo Hóa.
Quả banh có sự đàn hồi tuy nhiên không phải lúc nào ném cái lực của Ta tỉ lệ thuận với lực đàn hồi của nó, chưa kể sẽ có những tác động khác bên ngoài thì không thể lúc nào banh cũng văng về đúng vị trí của Ta.
Những câu chuyện đơn giản của Sư Phụ Trần Thanh Nghị kể ra chứa đựng rất nhiều Nhiên Lý bên trong đánh tan bao nhiêu cái định đặt từ trước giờ mà Ta cứ nghĩ là chân lý!
Cuộc sống này có rất nhiều điều xãy ra đâu phải lúc nào cũng theo như ý muốn của Ta, ví như Ta giúp đỡ 1 ai đó nhưng chắc gì Người đó sẽ giúp lại Ta? Tương tự vậy câu chuyện ném quả banh trên cũng đủ nhận thấy sự bất hợp lý trong việc mong nhận lại, đó chỉ là sự thể hiện cái hữu của bản thân chứ Tạo Hoá không hề quy định ra như vậy.
Đúng như vậy em Hưng! Không phải lúc nào tất cả mọi tương tác như hiện tượng quả bóng trên.
Khi cái mặc định ở Đời là mình làm thiện sẽ gặp may mắn, làm việc ác thì sẽ gặp xui xẻo. Và cũng vì vậy mà rất nhiều người đã tự dằn vặt khi cứ mãi khổ đau.
Bởi vậy khi đọc xong câu chuyện trên thì Ta như bừng tỉnh, phá bỏ mọi định đặt và sống thong dong hơn.
Bởi vậy nhiều người tin ở hiền gặp lành đã phải chưng hửng khi có nhiều chuyện xảy ra không như ý!
Làm gì có chuyện ném quả banh là nó trở lại đúng với vị trí của Mình.
Bạn đứng không chính diện thì sao?
Cần có nhiều gốc nhìn để thấy được sự vô tận của Sự Lý.
Quả banh khi ném vào tường sẽ có sự đàn hồi lại nhưng vị trí nào Ta không biết được, có thể là vào Ta, nhưng có lúc sẽ bị lệch sang một bên, hoặc văng đi ra xa không theo ý Mình được.
Khi Ta đặt mong cầu là làm và sẽ nhận lại một điều gì đó thì đã là có mục đích ngay từ đầu nhưng thật sự Ta có nhận lại đúng như những gì Mình mong muốn hay không hay lại theo một hướng khác.
Câu chuyện của Sư Phụ Trần Thanh Nghị đơn giản và ngắn gọn nhưng lại phá tan bao nhiêu là định đặt mà xưa nay Ta cho là đúng, là chân lý mà người ta hay nói.
Chưa chắc là làm việc tốt sẽ nhận lại điều tốt và làm điều ác sẽ gặp lại ác.
Câu chuyện ngắn gọn nhưng phá tan bao định đặt xưa nay về sự cho và nhận.
Đúng vậy tất cả do định đặt của con người mà thôi!
Ta càng định đặt bao nhiêu thì Ta càng bị luân hồi bấy nhiêu!
Cho đi là phạm vi cho đi còn phạm vi có nhận lại hay không lại là một phạm vi hoàn toàn khác.
Trái banh ném đi là một chuyện nó có phản hồi về như ý Ta hay không lại là một chuyện khác. Hihi.
Nhờ ơn Sư Phụ khai sáng mà Ta càng nhận thấy trước đây từ những định đặt và huân tập của Ta thật kinh khủng như thế nào.
Chỉ Sư Phụ Trần Thanh Nghị toàn Nhiên vô đối mới khai sáng lẽ Nhiên vô tận thật gần gũi đến thế.
Lý Nhiên Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy từ những điều đơn giản nhất và gần gũi nhất với chúng Ta.
Những câu Lý được lồng ghép qua các mẩu chuyện rất đời thường nhưng ý nghĩa vô cùng cao sâu và diệu dụng.
Trước nay chưa ai có thể chỉ ra sự đơn giản, thấy đơn giản nhưng tất cả đều là Lý Nhiên để Ta đáng suy ngẫm.
Lẽ Nhiên vô tận được Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy qua những ví dụ thật gần gũi.
Một quả banh khi Ta ném vào tường thì liệu nó có phản hồi lại theo ý của Bạn không?! Hay nó phản hồi lại theo nhiều cái biến hợp mà lúc Ta ném nó vào tường?
Mỗi một lần ném là khác nhau về lực, góc ném thì làm sao lại mong cho nó phản hồi lại như Ta muốn được?!
Đúng vậy anh Tâm, mỗi lần ném banh sẽ bật ra mỗi chỗ khác nhau.
Qua ví dụ này mới thấy được tầm nhìn Ta chưa rộng mở khi chưa thấy được hết diễn tiến trong Tạo Hoá.
Tầm nhìn của Ta quá hẹp khi đoán rằng Tạo Hoá sẽ theo ý Ta!
Câu chuyện đã thức tỉnh Ta, phá bỏ mọi định đặt và bám chấp sâu dày bấy lâu nay.
Mỗi lần ném banh với một lực khác nhau thì sẽ cho ra kết quả khác nhau nên Ta không thể cứ bám chấp mãi cái định đặt của bản thân.
Càng bám vào định đặt thì khi nhận kết quả không như ý muốn lại càng đau khổ hơn thôi!
Mọi sự tương tác đều chịu sự chi phối của nhiều yếu tố nên không hẳn là cứ tương tác thì sẽ nhận lại một kết quả tương ứng!
Tư duy cho đi để được nhận lại thật là 1 tư duy ngớ ngẩn. Ném quả banh vào tường thì có biết bao nhiêu biến hợp có thể xảy ra, đâu có chuyện lúc nào ném banh vào tường thì banh cũng quay trở lại.
1 câu chuyện đơn giản nhưng ẩn chứa Lẽ Nhiên Vô Tận! Ví dụ này đánh tan những tư duy lệch lạc.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị luôn chỉ ra những điều đơn giản như vậy, vốn thật Nhiên và phá tan bao mặc định mà Ta đã nhồi vào tâm trí bấy lâu nay.
Nhiên Lý của Sư Phụ từ những ví dụ rất đời thường nhưng luôn làm Ta vỡ òa về ẩn ý sau đó. Lý Nhiên ẩn tàng là đây!
Đúng vậy ạ. Bằng 1 câu chuyện Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã thức tỉnh Ta.
Từ 1 ví dụ này mà tỏa ra muôn trùng những phạm vi khác trong Đời sống. Nhiều người sống toan tính với tư duy cho đi để được nhận lại. Từ ví dụ này mà những tư duy “baby” ngoài kia bị đánh tan!
Ví dụ tuy giản đơn nhưng ý nghĩa ẩn tàng sâu thăm thẳm! Ví dụ này càng ngẫm càng thấy Đã và rất thấm!
Từ câu chuyện này Ta mới thấy Mình đã sai lệch thế nào.
Dạ đúng đó Anh! Cứ tưởng những gì Mình nghĩ là đúng, ai ngờ Tạo Hoá biến hợp làm sao biết trước được mà đoán mò!
Như vậy khi quả banh bật lại Mình quan sát hướng quả banh di chuyển mỗi lần khác nhau là cũng đang nương theo sự thường biến.
Khi Ta đã có tâm thế cho đi để được nhận lại. Đó là sự sẻ chia còn rất nhiều sự mong cầu.
Con người luôn có những mong cầu và tính toán. Do vậy mà cứ mãi luân hồi.
Tạo Hoá là vô tận với muôn trùng biến hợp có thể xảy đến mà Ta không nhìn thấy được nên cái Ta làm, Ta mong cầu thì chưa hẳn Ta sẽ nhận được cái Ta muốn.
Chỉ với ví dụ đơn giản gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng giúp Con thấu hiểu được những định đặt, cái tưởng mà ý thức Ta đã dẫn dắt làm Ta xa rời đi lẽ Nhiên vốn dĩ của Tạo Hoá.
Một là trái banh vô mặt Ta hoặc có thể văng ngẫu nhiên làm sao Ta biết được nó sẽ văng đi đâu! Thế nên Ta sẽ không định đặt được sự biến hoá muôn trùng của Tạo Hoá!
Ta phải ném hàng trăm lần, thậm chí hơn như vậy thì mới có ngẫu nhiên 1 lần quả banh đi theo hướng Ta mong muốn. Đời không đơn giản là Ta sẽ nhận lại được những gì Ta muốn từ những việc Ta cho đi.
Mình ném trái banh vào tường nhưng mà nó phản hồi lại thì khác xa không giống như cái hướng đã suy nghĩ.
Ta tưởng rằng Tạo Hoá sẽ biến chuyển theo ý Ta ư? Thật buồn cười khi làm gì là nghĩ rằng Mình sẽ nhận lại y như vậy!