Câu chuyện ba lô và tâm thế của Ta
Câu hỏi: Trong ba lô và cả cái ba lô nhằm phục vụ cho Ta nhưng chính nó làm khổ Ta trước tiên. Ta không thể không đem nhưng nên hiểu thế nào?! Liệu chăng Ta nên thoát Mình khỏi chiếc ba lô???
Đủ đầy Lẽ Nhiêng ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy…
Nếu chưa được Sư Phụ giảng về Lý ba lô thì chắc hẳn, Đệ cũng như Huynh ngày trước. Chính bởi cái sự tham vi tế của Mình. Mà nói đúng hơn là cái Hữu của Mình quá nhiều, nên lúc nào cũng muốn thêm mà không bớt. Càng ngày nó trở thành cái gánh nặng và bắt Mình trở thành nô lệ của nó. Đúng chất tương tác luôn.
Khi Anh đòi hỏi quá nhiều, thì tức là Anh phải tương tác để cân bằng lại cái điều Anh muốn!
Không có thì không được, mà có thì phải kiểm soát. Phải biết Mình thật cần gì, để cái balo lúc nào cũng vừa đủ với cái sức của Mình, thì việc Mình đi xa và hiểu sâu hơn về Tạo Hóa sẽ nhanh hơn.
Anh Khoa đã nhận diện được balo mà Mình đeo mang bấy lâu nay, rất hay!
Ba lô càng lớn thì càng có nhiều vấn đề chất chứa trong đó, mà càng nhiều vấn đề thì Ta phải giải quyết càng nhiều, trăm thứ đổ dồn về Ta. Ta phải căng sức ra cho rất nhiều mặt trận. Nên rất dễ rối, nên tâm trí nặng nề là điều dễ hiểu!
Ba lô càng lớn thì càng có nhiều vấn đề chất chứa trong đó, nhiều việc thì Ta phải giải quyết càng nhiều, trăm thứ đổ dồn về Ta. Ta phải căng sức ra cho rất nhiều mặt trận. Nên rất dễ rối, nên tâm trí nặng nề là điều dễ hiểu!
Vi diệu vô tận luôn ạ! Cả Lý và Sự đều vi diệu!
Ta phải biết rõ thứ Ta cần thì balo nó rất là tinh gọn và như thế tâm trí rất là thong dong!!
Nói vậy nhưng mà có những phạm vi Ta cũng cần balo có nhiều thứ, cũng cần balo to cho những chuyến đi xa dài ngày thì sao? Đâu có nghĩa là Mình không được mang theo nhiều vật dụng cần thiết đúng không ạ?
Đúng vậy Em! Tâm Thế Ta nhìn nhận về cái Ba lô khác đi, tức Ta không bị Nó trói buộc mà Ta dụng Nó khi cần, Ta không chối bỏ Nó mà xem Nó như 1 phương tiện hỗ trợ Ta. Ta vẫn đeo Nó nhưng với Tâm Thế thong dong!
Vậy việc Ta mang ít hay nhiều thứ trong ba lo Em thấy nó liên quan đến việc Tầm nhìn của Ta ạ. Ví như trong phạm vi đó yêu cầu cần nhiều vật dụng thì Ta cũng phải mang nhiều chứ không chỉ bám vô cái tinh gọn mà làm Ta không chỉn chu.
Em cũng thấy vậy. Vừa mang vác nặng, vừa không dùng hết, có khi đến nơi du lịch họ muốn mua thêm đồ mà ba lô đầy quá không chưa nổi.
Chiếc ba lô nặng hay nhẹ, đơn giản hay phức tạp nó còn phụ thuộc vào tâm thế của người mang nữa đó Anh Triển.
Tại sao từ khi Ta sinh ra đến khi Ta đi học trên lưng Ta lại là một ba lô và càng lớn thì cái ba lô lại khác đi, khi nhẹ nhàng, khi nặng trĩu nhưng sao tâm thế Ta mang lại khác quá.
Các Lý mà Mình được tiếp nhận từ Sư Phụ Trần Thanh Nghị ở Trường Thiền Vô Tận Không thật tuyệt vời lắm!
Đúng vậy. Rất tuyệt vời chị Dung ạ.
Lý Nhiên Sư Phụ Trần Thanh Nghị làm cho Ta vỡ òa trong từng thực tại.
Cái balo thật sự rất cần, nhưng cũng tùy phạm vi mà Ta dụng nó cho hài hòa và phù hợp với từng thực tại!
Không chỉ vì cái tham mà Ta cứ nhồi nhét những thứ Ta không cần, nên chỉ vì cái tham như vậy làm cho Ta nặng trĩu một cách mệt mỏi nhưng tại sao lại cứ mang?
Lý Nhiên được Sư Phụ Trần Thanh Nghị Khai sáng luôn vỡ òa và thấu chạm đến mọi tâm thức.
Khi chưa hiểu Lẽ Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thì vẫn mãi mang ba lô nặng trĩu trên vai mà thôi.
Đúng vậy anh Trường, nghe mà thấu chạm đến vỡ òa vì Ta chạm tới được.
Mong cầu càng lớn thì Balo càng nặng, có thể nói như vậy không mọi Người?
Mong cầu lớn, cái Si ngày càng nhiều nên cái Tham nhiều và nhồi nhét để dành.
Cái ba lô nặng nề hay không cũng tùy vào Tâm Thức của Ta nữa. Đôi khi Ta chu đáo, luôn muốn vẹn toàn quá mức mà cái gì cũng ôm vào Mình. Cái gì cũng sợ! Nếu Ta nhận diện ra thì Ba lô nhỏ gọn, không còn quá nặng nề!
Khi Tâm Thức Mình thay đổi qua việc thấu hiểu Lẽ Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị nên việc Mình ôm nhiều thứ trên vai cũng vơi dần và không còn nữa. Vi diệu Lý Nhiên Sư Phụ Trần Thanh Nghị.
Khi càng lớn thì Mình có nhiều tương tác, có nhiều mong cầu cho chính bản thân Mình, mà khi Mình không kiểm soát được cái mong cầu của Mình thì cứ thế Mình cứ nhồi nhét nên ngày càng nặng thêm. Mặc dù biết nó là nặng nhưng Mình vẫn cứ mang.
Khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng cho Mình thì Mình thấu đến muôn trùng. Ba lô ngày càng nhẹ nhàng hơn khi tâm thế Mình thay đổi.
Vi diệu cho Lý Nhiên Tạo Hóa.
Đúng vậy nên không thể không có balo ạ.
Chỉ là cái ba lô nhưng tại sao làm cho Mình nặng thế? Mặc dù là nặng nhưng tại sao Mình vẫn luôn hay mang?
Đúng vậy. Em nghĩ khác nhau ở tâm thế của mỗi chúng Ta mang ba lô của chính Mình. Khi được tiếp Lý Nhiên thì đơn giản hay phức tạp là do Ta.
Nhưng từ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng, Mình nhận ra cái chính phụ trong cuộc đời Mình mà từ đó cũng gỡ bỏ lần các thứ trong cái balo kia.
Họ cứ mang balo thì cứ thấy nặng, ma buông thì không biết sao buông, nên cứu mãi loay hoay như vậy!
Balo vô hình là những huân tập, định đặt, chấp bám mà Ta đeo mang vào ý thức Ta.
Hiểu được cái balo cuộc đời rồi, thì giờ Ta nhìn nhận lại chính cái balo của Ta. Từ đó sinh diệt những thứ không cần thiết để nó gọn nhẹ hơn!
Sinh diệt như thế nào để balo Mình ngày càng tinh gọn hơn vậy anh Khoa?
Hãy đến với Trường Thiền Vô Tận Không để được tiếp Lý Nhiên tuyệt diệu của Sư Phụ Trần Thanh Nghị! Để sáng trong Tâm Thức, thong dong hòa Thực Tại!
Chính xác! Chỉ Vô Tận Không, chỉ Sư Phụ Trần Thanh Nghị mới cho Ta hòa vào Tạo Hóa, khai sáng Ta bằng Nhiên Lý!
Đúng vậy Anh Triển, chỉ có thể là Vô Tận Không.
Đúng vậy. Mà cũng có nhiều người đến với Trường Thiền Vô Tận Không nhưng lại không thể tiếp được Lý Nhiên. Chắc do Họ không chịu bỏ bớt những cái họ gom nhặt bấy lâu xuống để mà đón nhận cái mới. Như ba lô đã chật chỗ không thể bỏ thêm cái gì vào.