Câu hỏi: Trong ba lô và cả cái ba lô nhằm phục vụ cho Ta nhưng chính Nó làm khổ Ta trước tiên. Ta không thể không đem nhưng nên hiểu thế nào?! Liệu chăng Ta nên giải thoát Mình khỏi chiếc ba lô???
Đủ đầy Lẽ Nhiên ẩn hiện của mẩu chuyện thật gần gũi mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị truyền dạy.
Trước tiên Ta hiểu cái balo là gì? Và tại sao Ta cần đến Nó?!
Ba lô là cái dùng để đựng những vật dụng cần thiết mà Ta thường đeo bên Mình. Mở rộng hơn ba lô nó cũng như hình tượng hóa cho những điều chúng Ta thường góp nhặt và đeo mang trong suốt quá trình tương tác của Ta với cuộc sống.
Vậy thiếu Nó có được không ạ?
Không thể thiếu được, Mình vẫn cần dùng balo cho nhiều việc.
Nó luôn bên Mình, nhưng biết cách sắp xếp tin gọn thì vẫn dụng balo bình thường!
Thân xác này của Ta cũng là cái ba lo, những bộ phận trong cơ thể Ta như những đồ dùng, vật dụng mà Ta bỏ vào ba lo vậy nên ba lo là không thể không có nhưng quan trọng ở việc Ta dụng ba lo đó thế nào ạ. Ta dụng ba lo hay để ba lo dụng lại Ta và Ta trở nên nô lệ của nó?
Ta không tránh né, bỏ Nó mà Ta dụng nó tùy phạm vi. Ta hiểu Lý Nhiên thì Ta sẽ thong dong với Nó mà không bị ràng buộc, khổ sở vì Nó.
Hiện tại Cô thấy Mình đã giải thoát khỏi Nó chưa ạ?
Đúng là Ta đeo mang từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành thậm chí là mang trên người cho đến hơi thở cuối cùng. Nhưng quan trọng là tâm thế của Ta khi mang balo như thế nào, cho dù balo có nặng đến đâu nhưng tâm thế Ta thong dong với việc mang balo thì phức tạp cũng trở nên đơn giản.
Balo là những thứ hình thành trong Ta từ khi được sinh ra cho đến bây giờ, định đặt, mặc định chồng chất nhưng không phải vì nó là định đặt mà Ta phủ nhận nó, nó cũng là một phần Tạo Hóa trong Mình. Ta cần nó để có chất liệu để gọt giũa, để tăng trưởng Tâm thức!
Ba lo là vật để Ta chứa đựng những thứ mà Ta cần dùng!
Ba lô chính là Ta luôn đó chị Huyền.
Không chỉ đơn thuần là cái ba lô Ta hay mang trên người mà ngay cả Ta chính là cái ba lô đó.
Chính Ta cũng là balo là sao Thắng?
Thắng nói chưa rõ ý đó. Thắng nói rõ hơn chỗ này cho Chị hiểu với nha!
Có phải tâm thức Ta cũng chính là cái Balo?
Đúng vậy! Cái ba lô là không thể thiếu! Giống như ra đường không lẽ không mặc đồ?! Vậy Ta phải nhìn nhận Nó như thế nào vậy Anh Triển?
Hihi. Nếu lỡ đi chơi rơi mất cái balo thì tâm thế Anh thế nào ạ? Có tiếc có buồn không? Gặp Em là vẫn còn tiếc lắm ạ!
Buồn hay không cũng tùy trong balo Mình đang chứa gì. Sẽ có buồn nhưng rồi cũng nhanh chóng quân bình lại chứ không phải để cảm thọ dắt Mình đi luôn. Quân bình, cân bằng nhanh hay chậm còn tùy thuộc nơi Tâm Thức mình thế nào ạ.
Từ hình ảnh chiếc Balo trong chuyến dã ngoại, Ta hãy liên tưởng đến hình ảnh chiếc balo cuộc đời của chính Chúng Ta.
Đúng rồi, cũng cần ba lô chứ. Nhưng mà tinh gọn bớt. Nhiều hồi mang cả mớ mà dùng có mấy thứ đâu. Vậy mà cũng ráng mang cho nặng.
Nhưng giờ đây Mình vẫn luôn mang bên Mình chiếc balo tinh gọn và chứa đựng một Tâm thức sáng trong!
vậy có cách nào để Ta có thể tinh gọn bớt những thứ chứa đựng trong Balo?
Để tinh gọn được Ta phải hiểu tại sao Ta cần tinh gọn.
Tinh gọn ở mức nào phụ thuộc tình huống, bối cảnh, quan trọng Tâm Thức Ta nhìn nhận vấn đề ở tầm nhìn nào để mà tinh gọn hợp Lẽ!
Hihi. Bởi vậy! Có những trường hợp lỡ thiếu vẫn không sao mà! Ví dụ như: đánh răng khi đi cắm trại qua đêm chẳng hạn, không đánh răng 1 đêm cũng đâu có sao nếu như chỗ ấy không tiện cho việc đánh răng.
Vì tâm lý cứ muốn trừ hao sợ hụt, như đi du lịch nè, đi 3 ngày thì mang đồ 5, 7 ngày, mang vác nặng nề, chứ biết là dùng dư đó nhưng vẫn thế, không nhận diện được. Mình đã từng vậy, giờ nghĩ lại thấy khổ thân mà khổ cả tâm nữa. Giờ thì khác xưa rồi, Mình thong dong hơn, cân đối được việc dụng balo như thế nào. Để Mình có ngày hôm nay là nhờ được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên vô tận diệu vi. Người thật tuyệt diệu!
Với việc mang cái ba lô to đùng mà gì cũng không muốn bớt ra hết, xong Mình đi chơi muốn mua đồ gì đó mà ba lô lại hết chỗ chứa. Giống như Mình quá nhiều định đặt bám chấp làm giới hạn Mình, muốn tiếp thêm cái gì mới cũng khó ha.
Em lúc trước cũng y vậy đó Chị! Cứ sợ thiếu mang trừ hao, nặng lè lưỡi! Hihi.
Nó tương ứng với tình trạng thực tại của cuộc sống, luôn muốn tiếp vào cho bản thân thật nhiều kiến thức nhưng thật chất chẳng sử dụng được bao nhiêu. Chỉ khi tiếp Lẽ Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thì Ta mới thoát ra khỏi những thứ đọa đày như vậy!
Mỗi người ai cũng có kinh nghiệm mang balo đó anh Triển, vì chắc chắn bất kỳ ai cũng từng đeo “balo”. Hihi. Nhưng chung quy lại thì Họ bị cái balo làm khổ Họ chứ không ai nhận ra được cái dụng balo như thế nào đâu ạ! Chỉ có ở Trường Thiền Vô Tận Không, chỉ có Sư Phụ Trần Thanh Nghị mới khai sáng cho Chúng Ta biết được việc dụng “balo” như nào thông qua Nhiên Lý mà Người truyền dạy.
Chính xác rồi Huệ. Tùy vào thời điểm nào mà Mình cần mang nhiều đồ hay ít.
Ba lô cũng ví như cơm áo gạo tiền, nhu cầu cần thiết của Ta trong cuộc sống vì vậy mà Nó không thể thiếu! Nhưng vì sao có những lúc Ta lại khổ sở vì cái balo này?! Có phải do Ta quá chấp bám! Xem Nó là vật bất ly thân không thể thiếu của Ta?
Vậy do Ta chấp Hữu nên mới bám víu cái balo! Lỡ mất là buồn rầu, lo âu, tiếc nuối!
Tại vì Ta chưa tỏ ngộ về Vô Hữu á Huyền. Bây giờ được Sư Phụ khai sáng rồi, góc nhìn của Ta thật khác ha.
Dạ đúng ạ! Tầm nhìn Ta mở rộng hơn!
Ba lô – vật dụng mà đa số mọi người hay sử dụng, tùy vào mức độ nhu cầu Ta sử dụng như thế nào mà Nó nặng hay nhẹ và tâm thế của Ta như thế nào để cái ba lô của Ta đơn giản hay phức tạp.
Đơn giản hay phức tạp là do Ta quyết định hết đó Bạn.
Không thể không có ba lô, vì dù tinh gọn ba lô hết mức có thể thì cũng còn có cái dính trên người Mình, như là ví đựng tiền hay chiếc điện thoại, hơn nữa là quần áo Ta mặc cũng có thể cho đó là ba lô nè.
Chính xác thân này cũng là cái balo mà Ta đang đeo mang.
Balo vô hình là những huân tập, định đặt, chấp bám mà Ta đeo mang vào ý thức Ta.
Đó là những gì mà Ta luôn muốn gom vào tâm trí của Mình, không muốn buông hoặc muốn buông mà buông không được, càng ngày hơn Ta càng nặng nề trong tâm trí vậy nên Ai cũng mong muốn đi tìm cái gọi là An yên hay An nhiên.
Từ khi được tiếp Lý Nhiên mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì Ta nhận dạng được balo của Mình và chủ động trong việc đeo vào hay thả xuống một cách hợp nhiên, tâm thế đổi thay, cuộc đời này bỗng nhẹ nhàng đơn giản đến lạ!
Cái vô hình là tâm trí bám chấp, những ràng buộc mà Ta bị cuốn theo, không dứt ra được! Đó có thể hiểu là Danh Lợi Tình!
Đúng rồi chị Quyên. Vẫn cần ba lô chứ, chỉ là tinh gọn lại và thay đổi tâm thế dùng xài.
Quan trọng thế Ta như thế nào về chiếc ba lô của Mình đúng không chị Quyên?
Chính xác rồi Tuyền.
Chiếc Balo là vật để chứa những thứ cần thiết cho chúng ta, nhưng Ta cứ chỉ biết gom vào và để dành, càng lâu ngày thì Balo càng cồng kềnh thì làm sao mà Ta không mệt mỏi, làm sao mà nhẹ nhàng để thấu rõ nơi Ta?
Ta phải thấu hiểu mà buông bớt thôi. Tỏ ngộ Lý Nhiên rồi Ta sẽ thấu thông được nơi Mình, bớt bám chấp và gom vào Mình.
Chỉ có Sư Phụ Trần Thanh Nghị toàn năng mới có thể truyền trao Lý Nhiên vô đối như vậy được. Chúc mừng chị Huệ nha.
Điều này phụ thuộc vào mỗi người đó anh Trường!
Đã vậy dù ít dù nhiều thì cái ba lô cũng làm khổ Mình. Có ai biết tại sao vậy không?
Mang ít sợ thiếu, mang nhiều thì nặng. Vậy nên cứ loay hoay mãi thế!
Cuối cùng không sử dụng, mang về cho vào tủ cất tiếp!
Cũng vì cái sự mong cầu nên cứ mãi nhồi nhét vào đó anh Sơn.
Họ cứ mang balo thì cứ thấy nặng, ma buông thì không biết sao buông, nên cứu mãi loay hoay như vậy!
Cứ lòng vòng mãi, tâm trí Ta cũng lòng vòng theo!
Hihi.
Cái ba lô đó là sự bám chấp, không biết uyển chuyển để hòa vô thực tại.
Đúng ạ! Hiểu ra để Ta thay đổi Tâm Thế nhìn nhận, uyển chuyển với cái Thường Biến hơn là chấp bám! Lỡ đi chơi có mất balo Ta cũng bình thản và chấp nhận!
Đúng vậy ạ! Thấu Lý thì không bị Nó ràng buộc mà cũng không phải là chối bỏ Nó, chỉ là tâm thế Ta thay đổi, không bị Nó dẫn dắt nữa ạ!
Cái từ Tâm Thế nghe được giản vậy, chứ mà thay đổi Tâm Thế là cả quá trình ha. May mắn Anh Chị Em Mình được tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ không thì còn không biết Tâm thế là gì chứ đừng nói đến Tâm Thế uyển chuyển.
Khi hiểu Lý Nhiên, thì tự khắc chiếc balo của ta sẽ đổi thay một chiếc balo mới hoàn toàn!
Cái balo nếu nói về phạm vi vật dụng hữu hình thì nó là cái túi chứa đồ, thường thì Ta sẽ đựng những thứ cần thiết vào đó khi đi đâu đó.
Nhưng xét rộng và sâu hơn ở phạm vị cuộc đời thì nó là chứa đựng những gì Ta đã và sẽ cho vào trong cuộc sống!
Anh nói rõ hơn đi, cụ thể như cho cái gì vào vậy Anh?
Ta cũng có phải là cái ba lô luôn không mọi người?
Câu hỏi này hay quá!! Ta cũng đang chưa đựng nhiều thứ lắm nè!
Chính xác rồi Thắng. Ta và balo là 1 mà thôi.
Vậy Ta nên chứa đựng gì trong ba lô Mình cho hợp Lẽ Nhiên?
Chứa gì thì cũng tùy phạm vi. Quan trong tâm thế Ta hiểu phạm vi này cần gì là thiết yếu, sàng lọc bớt những thứ do tham, bám chấp mà ra. Nên Nó phụ thuộc Ta hiểu sâu Nhiên Lẽ trong từng phạm vi đến đâu thì Ta sẽ Thuận Nhiên đến đó!
Balo thì không thể thiếu với chúng ta nhưng Ta nhồi nhét quá nhiều thì có bị rách không và tâm thế mang sao cho Mình cảm giác không quá nặng. Đó còn phụ thuộc vào tâm thế của Ta như thế nào nữa!
Về phần balo vô hình thì nếu Ta nhòi nhét vào ý thức Ta thì có ngày Nó cũng bị thủng mất thôi!
Chúng ta phải mang Balo từ khi đi học Tiểu Học, Cấp 1 rồi Cấp 2, 3 đến khi ra trường và làm việc… Vậy thì Balo gắn kết với Ta gần như cả một đời.
Nhưng giờ đây Mình vẫn luôn mang bên Mình chiếc balo tinh gọn và chứa đựng một Tâm thức sáng trong!
Chúc mừng anh Sơn nhé!
Lúc trước Mình thường chọn một cái balo thật to, thật nhiều ngăn để chất chứa rất nhiều thứ, dù mang theo vẫn không sử dụng. Giờ thì tinh gọn hơn nhiều! Đơn giản hay phức tạp là do bản thân Mình thôi!
Nhờ Nhiên Lý được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng mà Ta mới biết về việc tinh gọn bớt cái ba lô cuộc đời Mình phải không anh Sơn?
Chiếc balo tôi mang trước đây cũng thế. Đầy ắp những thứ chưa cần thiết dùng ngay. Nhưng nay đã khác.
Tất cả là nơi Ta quyết hết đó anh Sơn.
Giờ đây tâm thế ta khác, nên mỗi lần đi đâu mang balo bên Mình thấy nó nhẹ hơn và tinh gọn hơn!
Chúc mừng anh Sơn với tâm thế khác. Và Tôi cũng thế – Lý Nhiên chiếc Balo! Thật tuyệt vời.
Khi càng lớn dần thì hành trang của Mình càng nhiều, ba lô ngày một nặng hơn vì Mình cứ nhồi nhét khi không cần thiết luôn.
Vậy hãy thay đổi tâm thế của Mình đi để mà cái ba lô của Mình trở nên nhẹ nhàng hơn.
Thay đổi bằng cách nào vậy Thắng? Chia sẻ cho Chị ngẫm với!
Mình nói nhiều về Balo rồi mà chưa nói đến Tâm thế, Tâm thế là gì nhỉ? Mình nghĩ tâm thế là sự nhìn nhận của Ta đối với những sự vật/ việc khi tương tác với Ta.
Chị nghĩ Tâm thế là sự ngộ của Mình. Là cái Mình đã thấu thông để đối đãi với tất cả.
Lý Balo mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thật tuyệt vời, những điều gần gũi thân quen mà ẩn chứa bao Nhiên Lý vô tận. Càng tương tác càng ngẫm ngộ càng vỡ òa.
Tâm lý chung của Con Người là để dành. Đó là cái tham vi tế!
Bởi vậy cái balo ai cũng to đùng, vác oằn vai luôn. Bỏ thì tiếc, màng mang thì chịu không nổi. Làm cho cuộc sống ngày càng thêm bế tắc!
Không hiểu Lý Nhiên thì cỡ nào cũng banh!
Để dành cái vô hình là cái gì ạ anh Triển?
Như ăn cơm thì để dành đồ ngon như thịt cá ăn sau phải không Anh? Hay bao nilong chất đống không dùng tới mà vẫn giữ lại để dành xài, không dám bỏ ạ?
Tham bự luôn chứ vi tế gì anh Phương. Cái gì cũng muốn gom vào chứ không muốn thả ra. Có sinh mà không có diệt thì thật không đúng với Lẽ Tạo Hoá anh Phương nhỉ?
Từ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Nhiên Lý thì cái ba lo của Mình cũng đã tinh gọn rất nhiều, gọt giũa thân tâm cũng như không còn bị ràn buột bởi những định đặt không hợp lẽ!
Trường Thiền Vô Tận Không được Sư Phụ Trần Thanh Nghị kiến tạo nên thật hợp lẽ nhiên, nơi mà được Sư Phụ truyền trao thiền học và Lý Nhiên vô tận!
Nếu chưa được Sư Phụ giảng về Lý ba lô thì chắc hẳn, Đệ cũng như Huynh ngày trước. Chính bởi cái sự tham vi tế của Mình. Mà nói đúng hơn là cái Hữu của Mình quá nhiều, nên lúc nào cũng muốn thêm mà không bớt. Càng ngày nó trở thành cái gánh nặng và bắt Mình trở thành nô lệ của nó. Đúng chất tương tác luôn.
Khi Anh đòi hỏi quá nhiều, thì tức là Anh phải tương tác để cân bằng lại cái điều Anh muốn!
Không có thì không được, mà có thì phải kiểm soát. Phải biết Mình thật cần gì, để cái balo lúc nào cũng vừa đủ với cái sức của Mình, thì việc Mình đi xa và hiểu sâu hơn về Tạo Hóa sẽ nhanh hơn.
Hay lắm Bạn Khoa, khi hiểu được Lẽ Nhiên mà Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì tùy phạm vi mà Ta dụng balo như thế nào, đơn giản hay phức tạp là ở tâm thức Ta quyết định.
Anh Khoa đã nhận diện được balo mà Mình đeo mang bấy lâu nay, rất hay!
Ba lô càng lớn thì càng có nhiều vấn đề chất chứa trong đó, mà càng nhiều vấn đề thì Ta phải giải quyết càng nhiều, trăm thứ đổ dồn về Ta. Ta phải căng sức ra cho rất nhiều mặt trận. Nên rất dễ rối, nên tâm trí nặng nề là điều dễ hiểu!
Ba lô càng lớn thì càng có nhiều vấn đề chất chứa trong đó, nhiều việc thì Ta phải giải quyết càng nhiều, trăm thứ đổ dồn về Ta. Ta phải căng sức ra cho rất nhiều mặt trận. Nên rất dễ rối, nên tâm trí nặng nề là điều dễ hiểu!
Vi diệu vô tận luôn ạ! Cả Lý và Sự đều vi diệu!
Ta phải biết rõ thứ Ta cần thì balo nó rất là tinh gọn và như thế tâm trí rất là thong dong!!
Nói vậy nhưng mà có những phạm vi Ta cũng cần balo có nhiều thứ, cũng cần balo to cho những chuyến đi xa dài ngày thì sao? Đâu có nghĩa là Mình không được mang theo nhiều vật dụng cần thiết đúng không ạ?
Đúng vậy Em! Tâm Thế Ta nhìn nhận về cái Ba lô khác đi, tức Ta không bị Nó trói buộc mà Ta dụng Nó khi cần, Ta không chối bỏ Nó mà xem Nó như 1 phương tiện hỗ trợ Ta. Ta vẫn đeo Nó nhưng với Tâm Thế thong dong!
Vậy việc Ta mang ít hay nhiều thứ trong ba lo Em thấy nó liên quan đến việc Tầm nhìn của Ta ạ. Ví như trong phạm vi đó yêu cầu cần nhiều vật dụng thì Ta cũng phải mang nhiều chứ không chỉ bám vô cái tinh gọn mà làm Ta không chỉn chu.
Em cũng thấy vậy. Vừa mang vác nặng, vừa không dùng hết, có khi đến nơi du lịch họ muốn mua thêm đồ mà ba lô đầy quá không chưa nổi.
Đúng rồi. Nhưng Mình linh hoạt biết sắp xếp. Ta tinh gọn để Ta nhẹ nhàng hơn. Đó chính là Tâm thế!
Chiếc ba lô nặng hay nhẹ, đơn giản hay phức tạp nó còn phụ thuộc vào tâm thế của người mang nữa đó Anh Triển.
Tại sao từ khi Ta sinh ra đến khi Ta đi học trên lưng Ta lại là một ba lô và càng lớn thì cái ba lô lại khác đi, khi nhẹ nhàng, khi nặng trĩu nhưng sao tâm thế Ta mang lại khác quá.
Các Lý mà Mình được tiếp nhận từ Sư Phụ Trần Thanh Nghị ở Trường Thiền Vô Tận Không thật tuyệt vời lắm!
Đúng vậy. Rất tuyệt vời chị Dung ạ.
Lý Nhiên Sư Phụ Trần Thanh Nghị làm cho Ta vỡ òa trong từng thực tại.
Cái balo thật sự rất cần, nhưng cũng tùy phạm vi mà Ta dụng nó cho hài hòa và phù hợp với từng thực tại!
Không chỉ vì cái tham mà Ta cứ nhồi nhét những thứ Ta không cần, nên chỉ vì cái tham như vậy làm cho Ta nặng trĩu một cách mệt mỏi nhưng tại sao lại cứ mang?
Lý Nhiên được Sư Phụ Trần Thanh Nghị Khai sáng luôn vỡ òa và thấu chạm đến mọi tâm thức.
Khi chưa hiểu Lẽ Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thì vẫn mãi mang ba lô nặng trĩu trên vai mà thôi.
Đúng vậy anh Trường, nghe mà thấu chạm đến vỡ òa vì Ta chạm tới được.
Mong cầu càng lớn thì Balo càng nặng, có thể nói như vậy không mọi Người?
Mong cầu lớn, cái Si ngày càng nhiều nên cái Tham nhiều và nhồi nhét để dành.
Cái ba lô nặng nề hay không cũng tùy vào Tâm Thức của Ta nữa. Đôi khi Ta chu đáo, luôn muốn vẹn toàn quá mức mà cái gì cũng ôm vào Mình. Cái gì cũng sợ! Nếu Ta nhận diện ra thì Ba lô nhỏ gọn, không còn quá nặng nề!
Khi Tâm Thức Mình thay đổi qua việc thấu hiểu Lẽ Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị nên việc Mình ôm nhiều thứ trên vai cũng vơi dần và không còn nữa. Vi diệu Lý Nhiên Sư Phụ Trần Thanh Nghị.
Khi càng lớn thì Mình có nhiều tương tác, có nhiều mong cầu cho chính bản thân Mình, mà khi Mình không kiểm soát được cái mong cầu của Mình thì cứ thế Mình cứ nhồi nhét nên ngày càng nặng thêm. Mặc dù biết nó là nặng nhưng Mình vẫn cứ mang.
Khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng cho Mình thì Mình thấu đến muôn trùng. Ba lô ngày càng nhẹ nhàng hơn khi tâm thế Mình thay đổi.
Vi diệu cho Lý Nhiên Tạo Hóa.
Trước đây đi đâu cũng cần thật đủ và thật đầy, với tâm thức để dành xài, nên lúc nào ba lô cũng rất to, rất nặng nhưng không khi nào dùng hết trong ấy, có khi cần lại vẫn bị thiếu. Giờ được tiếp Lý Nhiên nên ba lô đã gọn gàng nhưng chỉn chu hơn rất nhiều, vẫn đủ đầy nhưng theo cách thong dong hơn so với trước kia.
Lý Nhiên quá vi diệu đúng không chị Phượng.
Chúc mừng chị Phượng nha. Từ khi được học Lẽ Nhiên ở Trường Thiền Vô Tận Không do Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì Ta mới nhận dạng được Mình đang bám vào cái balo cuộc đời, chính nó làm khổ Ta trước tiên. Giờ thì tâm thế đổi khác, Ta không chối bỏ mà biết cách dụng balo theo ý Ta.
Trước kia Cô cũng như vậy đó Con, cứ sợ thiếu, thà mang dư dư một chút, ai ngờ đâu có xài đến, mang nặng nề, mà cho dù có thiếu đi nữa thì thuận theo tình hình lúc đó Mình vẫn ổn. Đó chỉ là sự huân tập của Ta thôi.
Chúc mừng Chị nha!
Chúc mừng chị Phượng!!
Wow. Thật tuyệt vời. Chỉ có Nhiên Lý mới thật sự khiến Tâm thế chúng Ta đổi khác đến vậy. Chúc mừng chị Phượng nha!
Đúng vậy nên không thể không có balo ạ.
Đường càng dài thì chủ nhân chiếc balo càng mệt nhọc, khi đến nơi thì họ chẳng còn sức để tham gia trò chơi, để tận hưởng. Chuyến đi của họ vì vậy mà cũng giảm hẳn sự thú vị… Nhưng cũng có những người đi chẳng mang theo gì, đến lúc cần dùng thì Họ phải xin mượn mọi người xung quanh hoặc chấp nhận cảnh thiếu thốn. Vậy tâm thế Ta phải thế nào đây?
Tâm Thế ta phải luôn đủ đầy, sâu sắc, không phải hời hợt, tùy phạm vi mà Ta mang nhiều hay ít đồ, không phải cho rằng Balo ràng buộc thì Ta bỏ Nó, có những lúc Ta không thể thiếu Nó. Nhưng Tâm Thế Ta thay đổi, lỡ như Nó có bị mất Ta vẫn thong dong!
Cái này không đơn giản à nha! Đủ để bao quát xem cần gì thiếu gì, bao nhiêu đủ không đơn giản à. Phải thấu sâu nơi Mình, và thấu rõ hoàn cảnh mới có thể soạn được cái ba lô hợp lý á.
Phạm vi này tùy thuộc vào thực tại ngay lúc đó như thế nào, uyển chuyển để cho ra tương tác hợp Lẽ chứ không bị lệ thuộc vào tình huống đưa ra. Nói thì dễ nhưng làm thì không dễ chút nào, có những lúc balo Ta dư nhưng Ta biết xử lý cái dư đó như thế nào để nó không trở nên thiếu. Khi thiếu thốn nhưng vẫn biết bản thân Mình vẫn còn gì để tiếp tục tương tác chứ không rơi vào tình trạng mặc kệ mà bị cái mặc kệ nó dẫn đi.
Chỉ là cái ba lô nhưng tại sao làm cho Mình nặng thế? Mặc dù là nặng nhưng tại sao Mình vẫn luôn hay mang?
Đúng vậy. Em nghĩ khác nhau ở tâm thế của mỗi chúng Ta mang ba lô của chính Mình. Khi được tiếp Lý Nhiên thì đơn giản hay phức tạp là do Ta.
Nhưng từ khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng, Mình nhận ra cái chính phụ trong cuộc đời Mình mà từ đó cũng gỡ bỏ lần các thứ trong cái balo kia.
Hiểu được cái balo cuộc đời rồi, thì giờ Ta nhìn nhận lại chính cái balo của Ta. Từ đó sinh diệt những thứ không cần thiết để nó gọn nhẹ hơn!
Sinh diệt như thế nào để balo Mình ngày càng tinh gọn hơn vậy anh Khoa?
Hãy đến với Trường Thiền Vô Tận Không để được tiếp Lý Nhiên tuyệt diệu của Sư Phụ Trần Thanh Nghị! Để sáng trong Tâm Thức, thong dong hòa Thực Tại!
Chính xác! Chỉ Vô Tận Không, chỉ Sư Phụ Trần Thanh Nghị mới cho Ta hòa vào Tạo Hóa, khai sáng Ta bằng Nhiên Lý!
Quá chính xác! Được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng rồi thì Ta không còn tìm cầu bất cứ nơi đâu hay bất cứ ai nữa bởi những gì mà Sư Phụ dạy là vô tận.
Mấy Anh Chị nói chỉ có đúng. Đã đến Vô Tận Không và được cạnh bên Sư Phụ Trần Thanh Nghị thì cần chi đi đâu nữa chứ.
Đúng vậy Anh Triển, chỉ có thể là Vô Tận Không.
Đúng vậy. Mà cũng có nhiều người đến với Trường Thiền Vô Tận Không nhưng lại không thể tiếp được Lý Nhiên. Chắc do Họ không chịu bỏ bớt những cái họ gom nhặt bấy lâu xuống để mà đón nhận cái mới. Như ba lô đã chật chỗ không thể bỏ thêm cái gì vào.
Đúng vậy! Quan trọng Họ có muốn buông những thứ hiện có trong balo của Mình hay không?
Chính xác là vậy! Sư Phụ Trần Thanh Nghị vô đối!
Ta biết học cách buông bỏ khi cần thiết. Những gì Ta cố nhồi nhét vào ba lô chính Mình chì làm Mình nặng thêm. Tâm thế Mình thay đổi, ba lô Mình càng nhẹ nhàng và thong dong hơn.
Em thì khi tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thì đã nhẹ hơn rất nhiều đó Anh Triển.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị giảng Lý Nhiên vô tận qua những ví dụ rất gần gũi, quen thuộc rất tự nhiên, dễ hiểu.
Điển hình là Lý ba lô này đúng không Dung? Chị thấy Sư Phụ hay quá luôn. Toàn nói những Lý đơn giản, dễ hiểu nhưng cao sâu đánh chạm tâm thức Ta vô ngần.
Nhờ Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên mà Con dần trở nên thong dong hơn! Không chối bỏ cái balo mà cũng không bị Nó ràng buộc, chi phối Mình như lúc trước!
Chị Bé đã thấy thong dong hơn khi áp dụng Lẽ Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị!! Chúc mừng Chị nhé!
Hình ảnh ba lô thì quá quen thuộc, nhưng mãi đến khi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng thì Mình mới thấy được nhiều Lý Nhiên ẩn tàng trong đó. Đúng là có nhiều thứ tưởng chừng đơn giản nhưng lại ẩn chứa nhiều điều vi diệu ngoài tâm tưởng.
Tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị rồi thì nhìn đâu cũng thấy Lý nơi đó. Lý Nhiên vô tận là vậy.
Nhờ được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng mà Mình thấu sâu Mình hơn để hiểu Mình, hiểu Tạo Hóa, từ đó tháo gỡ biết bao nhiêu là định đặt, Mình được giải thoát ngay chính tâm trí này, từ đó Tâm thức thăng hoa vươn xa vô tận.
Hồi xưa Cô tưởng giải thoát là tới một nơi nào đó hay lúc nào Ta cũng cảm thấy yên bình, hạnh phúc là giải thoát nhưng kể từ khi tiếp Lý Nhiên, Cô ngay luôn giải thoát trong từng phạm vi. Ta hòa tới đâu Ta giải thoát tới đó. Buông định đặt, buông cái Hữu cũng là giải thoát! Chẳng có gì là Bình An hay Hạnh Phúc hoài cả, thường biến mà nên cho Nó vô ra thôi!
Nhiên Lý thật tuyệt diệu Cô ha. Chúc mừng Cô!
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lý Nhiên vô tận!
Con tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã khai sáng Lẽ Nhiên vô tận để Con được hòa hóa Nhiên ạ!
Chỉ ở Vô Tận Không và chỉ có Sư Phụ Trần Thanh Nghị mới trao truyền Nhiên Lẽ cho Ta hòa hóa Nhiên!
Chỉ có ở Vô Tận Không – Trường Thiền do Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai mở nơi đây truyền dạy Lý Nhiên thật vi diệu.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng cho muôn trùng tâm thức hòa vào Lẽ Nhiên vô tận!
Chỉ duy nhất Trường Thiền Vô Tận Không mới cho Chúng Ta cơ hội để gọt giũa Tâm thức và nhân sinh quan ngày càng rộng mở!
Bao lâu nay Con bám chấp, giới hạn trong nhận thức nhỏ bé của Mình mà không hề biết đến Tạo Hóa bao la, vi diệu đến nhường nào. Nhờ Nhiên Lẽ của Sư Phụ Trần Thanh Nghị mà Con ngày càng buông dần những định đặt, huân tập đó. Tầm nhìn Con được rộng mở hơn ạ!
Trường Thiền Vô Tận Không đã xóa dần định đặt trong mỗi chúng Ta hết đó ạ. Vi diệu thay cho những Lẽ Nhiên mà Ta được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng.
Lý Nhiên thạt vi diệu.
Vượt ngoài tâm tưởng luôn đó Hồng!
Từ khi tiếp Lý Nhiên từ Sư Phụ Trần Thanh Nghị Con cũng dần bỏ được những định đặt, huân tập hằng sâu trong Con. Con tạ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị đã khai sáng Lẽ Nhiên cho Con ạ!
Mỗi câu Lý của Sư Phụ Trần Thanh Nghị là một sự khai sáng cho muôn vàn tâm thức.
Vô tận sự khai sáng luông đó anh Công. Mỗi lần ngẫm nghị là mỗi lần ngộ thêm nhiều điều về cái Nhiên vốn là, thật vi diệu.
Chạm đến Lẽ Nhiên đầy vi diệu!
Chúc mừng Lạc. Chị cũng đang cảm thấy rất mừng vì Mình được Sư Phụ khai sáng.
Lẽ Nhiên thật vi diệu!
Lý Nhiên khai sáng muôn vàn tâm thức. Thật vi diệu.
Mình cứ tưởng Nhiên Lý là những gì cao xa khó chạm, thế nhưng từ những câu chuyện rất giản đơn của Sư Phụ Trần Thanh Nghị thông qua web Vô Tận Không đã mang đến cho Mình những chuyển biến tâm thức thật vi diệu. Thật tuyệt vời.
Chúc mừng chị Bé được mở rộng tầm nhìn vô tận nhờ ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng.
Thật không thể tin được Nhiên Lý có thể được thấu chạm chỉ bằng những ví dụ rất đời thường đến vậy. Sư Phụ Trần Thanh Nghị quá đỗi diệu vi.
Em thích nhất mỗi khi nghe Sư Phụ giảng Lý Nhiên qua những hình tượng thật gần gũi như thế này.
Em cũng vậy! Mỗi lần nghe Sư Phụ giảng Lý là Em vỡ òa, bao giới hạn của Tầm Nhìn được khai mở. Thích lắm lắm luôn, Em biết ơn Sư Phụ Trần Thanh Nghị vô tận!
Được nghe Sư Phụ Trần Thanh Nghị giảng Lý thì thật là đủ đầy. Ôi Mình cũng thật thích những lúc ấy!
Lý Sư Phụ Trần Thanh Nghị dạy giản đơn, dễ hiểu nhưng cao sâu vô tận!
Được nghe Sư Phụ giảng Lý Mình cảm nhận sự Thông Tuệ, Vĩ Nhiên từ Sư Phụ và ngay đó Mình cảm nhận sự đủ đầy, bao nhiêu bám chấp, định đặt đều
tan biến thay vào đó là sự Thong Dong.
Chúc mừng tất cả các Bạn được tiếp Lý Nhiên của Sư Phụ Trần Thanh Nghị.
Những lúc ấy thật đã! Chỉ muốn ngồi nghe hoài nghe mãi!
Nghe Sư Phụ giảng Lý thì tuyệt vời! Sư Phụ Trần Thanh Nghị nói Lý suốt mười mấy giờ đồng hồ luôn!!!
Chúc mừng Bạn có duyên được ngồi gần Sư Phụ Trần Thanh Nghị nghe giảng Lý Nhiên.
Đúng vậy Huệ, Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lẽ Nhiên từ những điều đơn giản nhất trong cuộc sống mà chúng Ta không nhận ra đến khi được Sư Phụ giảng thì Ai nấy đều vỡ òa. Thật tuyệt vời.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị mà giảng Lý Nhiên thì ai cũng liên tục trụ mà không muốn dừng.
Sư Phụ Trần Thanh Nghị giảng Lý Nhiên rất gần gũi nhưng chứa đựng muôn trùng tầng nghĩa trong lời giảng của Người!
Đó là sự vô tận nơi Nhiên Lý. Chỉ duy nhất Lý của Sư Phụ Trần Thanh Nghị mới có thể làm được điều vi diệu này.
Từ cái balo vật chất đến balo bám chấp, đeo mang của những phạm vi thường tình đều thể hiện tâm thức của Ta! Khi Ta hiểu có balo hay không không quan trọng bằng Tâm Thế Ta nhìn nhận về Nó như thế nào, Ta ngay luôn nhận diện, sinh diệt những bám chấp, đeo mang để cái Balo của Ta thật nhẹ nhàng nhưng vẫn đủ đầy thong dong!