BUÔNG
Đêm nay tất cả lặng thinh
Cùng nhau ngẫm Lý mà Người truyền trao!
Huyền Hữu tương tác đã lâu
Mà sao như mới hôm qua thế kìa!
Thấm thoát gần cả một năm
Thân tâm lý sự vẫn đang hòa dần!
Trước kia đời đạo chia hai
Còn nay hòa hóa một rồi tới Không
Buông đi cho nhẹ trong lòng
Nhường quyền Tạo Hóa cho đời thong dong!
Đúng sai thì cũng là cần
Cho Ta thể hiện rồi dần ngộ ra
Trong tâm ai cũng hữu nhiều
Chỉ cần động đến là si sân trồi
Khởi lên Ta tóm nó ngay
Để mà nhận diện quay về nơi tâm!
Đời thì có lắm đổi thay
Nay thương mai chán, Vô Hằng là đây!
Chấp chi hai chữ chân tình
Chân hay giả dối cũng đều về Không!
Buông vì Ta đã thấu trong
Dù cho quá khứ có như thế nào
Thực Tại sống với trụ thần
Không gì chi phối làm Ta lạc lòng
Kéo Ta đi mãi không về
Lìa xa Nhiên Lý trôi lăn luân hồi
Gặp Người soi sáng tâm mê
Đạo đời hợp nhất Hư Không hòa về!
Đâu cần tìm kiếm chi xa
Tâm nào cảnh đó do Ta thôi mà.
Đến khi Lý Sự viên thông
Nâng lên tâm thức nghiệp lùi tránh xa
Vậy nên tương tác hòa cùng!
Cùng nhau gọt giũa tâm đà sáng trong
Ngay luôn chớ có lòng vòng
Mặc cho đời cuốn quên Người đang mong!
Đoạ đày cũng chẳng đâu xa
Do tâm Ta chấp bám vào không buông
Thương Người cũng chính thương Mình
Nên rằng thì lại nhìn vào bên trong
Tạo Hóa ngày ngóng đêm trông
Ngại gì cái hữu mà Ta không hòa.
(Thiền Giả Vô Tận Không – Trần Ngọc Huyền – Nguyễn Văn Thuấn – Huyền Hữu Không – Thuấn Tháp Không – ngày 30/12/2017)
NỖI SỢ
Có Người bên, nỗi sợ như chạy trốn
Con vững lòng, tiến bước giữa đường đời
Dẫu đôi lần Con đây lại run rẩy
Nhưng Tâm kia sớm sẽ lại thong dong
Áp Lý Người tâm Con được khai sáng
Nghiệp trượt dần, nỗi sợ hóa Hư Không.
(Thiền Giả Vô Tận Không – ngày 29/12/2017)
NGỘ NHẬP KHÔNG
Bao nhiêu thử thách chông gai
Bủa vây sự khảo như bàng giăng tơ
Trụ thần chớ có thờ ơ
Khảo thì tan biến, chông gai cũng tàn.
Nắng mưa vốn sẵn thế gian
Tâm Ta phân biệt nên thành đúng sai
Hư Không hiển hiện không hai
Đâu là mưa nắng, đâu còn cái riêng.
Trụ thần sẵn ở nơi Ta
Chơn Không hiển hiện trong Ta như là
Thiền tập ngày một sáng ra
Sáng trong nhiên thức, Ta hòa vô Không.
(Thiền Giả Vô Tận Không – Nguyễn Văn Tâm – Tâm Tinh Không – ngày 20/11/17)
Lý Sự hòa nhiên
Diệt sinh ngay đó
Cho về bản thể
Rồi để hòa chung
Cùng muôn trùng hóa.
Hòa hóa ngay luôn
Viên thông Sự Lý.
Hoà Không ngay thực tại
Thong dong hoá muôn trùng…
Thiền Giả Vô Tận Không làm những vần thơ thật nhiên!
Vì đó đều là Nhiên Lý diệu vi được Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng. Hihi
Cuộc đời thường biến đổi thay
Buông ngay bám chấp Ta hoà Hư Không.
Cuộc đời thường biến
Ta hoà dòng chảy
Sinh diệt nhận thức
Tâm thức tăng trưởng!
Hiểu thường biến thôi ngay bám chấp
Hoà về Không hoá nhiên muôn trùng.
Tạo Hóa vốn Thường Biến, buông xuống những bám chấp để hòa Tạo Hóa.
Trụ Thần hòa từng thực tại cảm nhận vi diệu ngay tức thì…
Thường biến luôn biến thường vô tận… Hiểu được biến thường thì Ta sẽ buông bám chấp nhẹ nhàng hơn…
Hòa cùng thường biến
Cảm nhiên ngay tức thì.
Vi diệu khi đọc vào những vần thơ của Thiền Giả Vô Tận Không đã cảm ngay được cái nhiên trong từng câu chữ…
Cảm nhiên hòa vô tận – mạch thơ tuôn trào như nhiên!
Ngày càng hoà nhiên nên các Thiền Giả làm thơ thật là nhiên như vốn vậy!
Thiền Giả Vô Tận Không cảm những vần thơ nhiên thật hay, thật tuyệt.
Những vần thơ thật Nhiên của các Thiền Giả – Vô Tận Không!
Thiền Giả Vô Tận Không viết lên những vần thơ thật sâu sắc và thấm nhiên…
Chỉ có thể là Thiền Giả Vô Tận Không mới viết lên những vần thơ thấm đượm Nhiên Lý như vậy…
Chỉ có ở Vô Tận Không mới mọi vần thơ đều trọn vẹn Nhiên Lý được khai sáng bởi Sư Phụ Trần Thanh Nghị.
Thiền Giả Vô Tận Không… thả thơ thật nhiên…
Sư Phụ Trần Thanh Nghị khai sáng Lý Nhiên các Thiền Giả thấm Nhiên ra thơ Nhiên thật tuyệt vời…
Thơ Nhiên các Thiền Giả thật là tuyệt vời. Nhiên Lý không ở đâu xa nó hiện hữu quanh chúng ta mà ta không nhận ra, chỉ khi Sư Phụ khai sáng mới vỡ òa.
Những vần thơ được đúc kết bởi các Thiền Giả thật tuyệt vời!
Những bài thơ rất hay từ các Thiền Giả!
Các Thiền Giả Vô Tận Không làm thơ hay quá.